Năm tháng không có chồng ở nhà, dù phải một mình nuôi con, chăm sóc mẹ chồng nhưng Vũ Nương chẳng mảy may oán thán lấy một lời. Khi mẹ chồng ốm đau vì nhớ con, nàng vẫn hết lời khuyên bảo. Đến khi mẹ chồng mất, nàng "hết lời thương xót, phàm việc ma chay tế lễ
May mắn hơn nàng tiểu Thanh, người chinh phụ có chồng và đã được sống những tháng ngày hạnh phúc mặn nồng lứa đôi bên chồng. Thế nhưng bi kịch của nàng đã xảy ra khi có chiến tranh, chồng nàng ra đi với mong muốn lập công để lấy ấn phong hầu.
Hàng nghìn chiếc xe đạp bị nước lũ "giày xéo", xô thành từng đống. Phía dưới các con sông cũng tìm được nhiều tài sản, xe máy của người dân. (Ảnh: Trần Lộc - Nguyễn Tú) Trước đó, từ 22h ngày 1/10, trên địa bàn thị trấn Mường Xén và xã Tà Cạ xảy ra đợt mưa
Thỉnh thoảng có thể đổi tiết tấu bằng cách quay ngược lên hôn nàng rồi lại đi dần xuống dưới. Sự bất ngờ luôn kích thích hơn nhiều so với những gì đã đoán trước được. Với các bước và kỹ thuật tuần tự, bạn thử sờ tay xuống bím người tình xem, đảm bảo bím đẫm nước. Lúc này còn không sẵn sàng khiến nàng hưng phấn lên nữa còn chờ điều gì.
Nàng biết không, người ta có thể "chết mê chết mệt" vì một nụ cười. Nụ cười chính là sự hòa phối tất cả nét đẹp của 1 cô gái, hồn nhiên, duyên dáng và rạng rỡ. Chẳng ai thích một khuôn mặt mà suốt ngày không nở nụ cười đâu nàng nha! Sự vui tươi, yêu đời toát ra từ nàng chính là nguồn năng lượng tích cực lan tỏa đến mọi người.
Vì vậy, việc sở hữu một vài loại cọ trang điểm chuyên dụng là rất cần thiết để giúp phái đẹp có được lớp make up hoàn hảo và rạng rỡ. Dưới đây là top 5 các loại cọ trang điểm cần thiết mà các nàng không thể thiếu trong túi đựng mỹ phẩm của mình.
iSS3a. ReviewNÀNG DƯỚI LỚP LONG BÀOTác giả Đại PhiThể loại Cổ đại, motif ĐỘC_LẠ ngụy thái giám x giả hoàng đế, nam chính "K CÓ LIÊM SỈ LẠI CÒN HAY LÀM MÀU v , CHIẾM_HỮU, BIẾN_THÁI, SIÊU_SIÊU_SẮC, cung đấu, dưỡng thành, cường thủ hào đoạt, dài 32 chương Tình trạng Hoàn cv - chưa edit. ĐỀ CỬ ^^i***Sở Luyến có hai bí nhất, Sở Luyến là hoàng đế nhưng không phải nam hai, thiên hạ chí tôn là nàng hàng đêm lại bị tên ngụy thái giám Dung Khâm đè trên long sàng* chơi Luyến từ khi sinh ra đã sống trong lãnh cung, ngay đến cả thân phụ** dường như cũng đã quên đi sự tồn tại của nàng. Cho đến một ngày, triều cương nhiễu loạn, đám hoàng tử vì tranh nhau ngôi vị mà từng người bỏ mạng, chỉ còn một mình nàng mang trong mình huyết thống hoàng gia. Để trấn an quần thần, Dung Khâm liền đem Sở Luyến từ lãnh cung ra, lập nàng làm hoàng trên đế vị vốn nên là một chuyện vui, thế nhưng chỉ cần nàng sơ sẩy một chút, làm lộ ra thân phận “nữ nhi” của mình, cái kết sẽ không còn là bị giam cầm trong cung cô độc nữa mà chính là đầu rơi máu đường này vừa đi liền biết là tử lộ, nhưng ít nhất, so với việc mãi mãi phải sống trong cung hoang vắng lạnh lẽo, chịu người ức hiếp khinh khi vẫn tốt hơn rất nhiều. Vì thế, nàng nhẫn nhục chịu đựng tên biến thái Dung Khâm. Bởi vì chỉ cần khiến cho Dung đốc chủ không vui, mạng của nàng cũng khó có ai nói cho nàng biết, vì sao nàng đã ngoan ngoãn nghe lời mà vẫn bị tên thái giám chết tiệt kia hàng đêm trừng phạt. Càng quá đáng chính là, Dung đốc chủ không chỉ chiếm thân thể nàng, còn muốn lấy đi trái tim nàng. Có lẽ, nhân duyên này lúc bắt đầu là gượng ép, đem trái xanh hái xuống, lại nhờ có thời gian từng chút một bồi đắp, khiến trái xanh biến ngọt, đem tình cảm nở hoa. Ta cùng người trải qua bao nhiêu sóng gió, rốt cuộc cũng tìm thấy chân tình. Từ nay về sau, tóc mai kề cận, một kiếp bạc đầu.***Vầng, trên đây là phần giới thiệu văn vẻ, lừa tình như cách các chị đẹp biến hình trên tiktok xin được kết thúc. Sau đây sẽ là chuyên mục “tẩy trang” để thấy được “bộ mặt thật” của tên thái giám biến thái Dung Khâm và tiểu hoàng đế đáng thương Sở mở đầu chuyên mục “bóc trần sự thật” ngày hôm nay, tớ xin được nhấn mạnh với các tình yêu rằng đây là một bộ truyện CAO H, nội dung chủ yếu là THỊT, chỉ dành cho các ĐỒNG DÂ* và SẮC NỮ. Vì thế, những cô gái mơ mộng, mong manh với trái tim màu hường, íu đuối thì xin mời tránh khỏi chốn này. Kẻo nhỡ có xa vào rồi hắc hóa, lại trách tớ là không báo đã giới thiệu ở trên thì Sở Luyến là một trong số rất nhiều đứa con của lão hoàng đế. Bởi vì mẫu phi của nàng mang tội, nên từ lúc sinh ra Sở Luyến đã sống trong lãnh cung. Không biết lúc nhỏ bị hung tinh nào chiếu trúng, khiến cho nàng đụng phải Dung Khâm, còn khiến cho Dung thái giám “nhất kiến chung tình”. Sau này, Dung tiểu thái giám năm nào đã trở thành Dung đốc chủ tay nắm triều cương, quyền khuynh thiên hạ, để ổn định đám quần thần mà đem nàng từ lãnh cung ra, còn khiến nàng trở thành hoàng lên ngai vị nghe thì huy hoàng lắm, thế nhưng Sở Luyến biết rằng, nàng chỉ là một con rối bị Dung Khâm giật dây. Ban ngày, nàng là đế vương cao cao tại thượng còn ban đêm nàng chỉ là một tiểu cô nương bị Dung Khâm ôm trong lòng, vừa sờ vừa hôn. Sở Luyến tử nhỏ đã bị giam trong cung cấm lạnh lẽo cho nên thứ nàng am hiểu nhất chính là giả vờ ngoan ngoãn. Vì thế, nàng đối với Dung Khâm không dám phản kháng nhưng trong lòng thì vẫn nhen nhóm ý định vùng lên. Nàng muốn có một ngày tự tay giết chết tên thái giám chết bầm Dung mà, nếu như Dung đốc chủ thực sự chết thì đã chẳng còn là chuyện gì để bàn. Dung Khâm không những sống, mà còn sống vui vẻ, tay trái nắm giang sơn, tay phải ôm mỹ nhân. Bởi vì, Dung đốc chủ dùng rất nhiều năm, vừa dụ dỗ vừa đe dọa, rốt cuộc cũng đem tiểu cô nương mình thích “dạy" tốt, không chỉ chiếm được thân thể nàng, còn đem cả trái tim nàng cướp quá trình “dạy dỗ” của Dung đốc chủ là như nào, thì chỉ có thể dùng mười chữ để hình dung "trên giường như lang hổ, dưới giường càng biến thái". Đối với Dung Khâm, Sở Luyến là một đóa hoa đào, từ lúc còn chúm chím trên cành cao liền bị đốc chủ đại nhân níu xuống nắm trong tay, từ từ “tưới tắm” cho đến khi nở ra thành một đóa hoa “kiều diễm”. Ấy thế mà đóa hoa này không chịu yên phận, lại còn muốn vượt tường, khiến Dung đốc chủ tức giận không đó à, tất nhiên là cửa cung đóng chặt, rèm buông đong đưa, long sàng kẽo kẹt và... mời bạn tự tưởng tượng tiếp hoặc đọc truyện để biết thêm chi tiết v.Tất nhiên là, bởi vì lúc đầu đến với nhau là do Dung đốc chủ mạnh mẽ ép buộc thế nên Sở Luyến sẽ không phục. Để hoàng đế và thái giám phát triển cảm tình, tất nhiên phải có thêm một chàng nam phụ xuất hiện làm chất xúc tác. Và người đóng vai nam phụ không ai khác chính là “đường huynh” của Sở Luyến, thế tử Tấn Vương phủ Sở Trinh. Trong ấn tượng của Sở Luyến, Sở Trinh là một quân tử, nho nhã, lễ độ lại ân cần, ấm áp. So với tên thái giám Dung Khâm chỉ biết bắt nạt nàng thì tốt hơn rất nhiều. Thế nên, Sở hoàng đế đổ cái rầm trước sự dịu dàng của Sở thế tử. Nhưng mà, chàng chỉ là nam phụ, xuất hiện chưa được bao lâu đã bị Dung Khâm dưới sự giúp đỡ của mẹ đẻ là tác giả đánh cho hiện nguyên hình thành một tên yêu quái xấu xa, vừa muốn cướp ngôi vừa muốn làm thịt hoàng đế. Đáng tiếc, Dung thái giám quá mạnh, cho nên Sở thế tử chỉ có thể xuống sàn trong máu và nước mắt thật tiếc, haizz!!!.Ấy, suýt chút nữa thì đã hạ màn mà thiếu đi phần nhận xét về nhân vật quan trọng nhất, ngụy thái giám biến thái Dung Khâm. Dung đốc chủ bề ngoài yêu mị, là một đóa hoa có độc, còn rất thích mang “độc” đi “bắt nạt” người, đặc biệt là Sở hoàng đế. Giống như tất cả các huynh đệ “ngụy thái giám” đồng môn khác, Dung Khâm cũng được miêu tả là một kẻ bên ngoài lạnh lùng, bên trong biến thái. Minh chứng là Dung đốc chủ có rất nhiều cách để “dạy dỗ” tiểu hoàng đế, khiến nàng mỗi đêm đều phải khóc lóc xin đốc chủ là kẻ ỷ mạnh, miệng không ngọt, tính cách càng thối, đã "không có liêm sỉ lại còn cứ thích làm màu", khiến cho tiểu cô nương Sở Luyến hiểu lầm, ghét bỏ. May mắn là có một Sở Trinh không sợ chết xuất hiện, suýt chút nữa thì đào đổ tường nhà Dung đốc chủ, mới khiến Dung Khâm sáng mắt ra, bỏ sĩ diện để thổ lộ với cô nương nhà vốn định ăn chay giải nghiệp cô hồn tháng 7, thế nhưng dòng đời xô xô đẩy đẩy không hiểu thể nào mà khiến tớ lộn nhào một phát vào thẳng hố thịt. Cho nên là, đến cả cuộc đời cũng không đồng ý cho tớ “tu nghiệp”, tớ chỉ còn cách thuận theo tự nhiên, trở về làm sắc nữ mà thôi. Cái hố này đối với tớ chính là đủ thịt, đủ sắc, đủ biến thái. Thế nên, nếu bạn là sắc nữ có thể ghé qua nơi này đối với những thanh niên tò mò, đã yếu tim còn thích chơi mạo hiểm thì nếu lỡ có lọt hố mà xảy ra mệnh hệ gì cũng xin đừng tìm tớ tính sổ. Vì như tớ đã nói rồi, cái hố này không dành cho những người có tâm hồn mong manh đậu ạ Cuối cùng chúc mn cùng Dung đốc chủ cuối tuần ăn thịt vui vẻ và hẹn gặp lại ở cái hố tiếp theo. Yêu thương <3***Chú thích*long sàng giường của vua**thân phụ cha ruộtReview by Nghịch ThầnBìa Yên Tiệp Dư*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre Google/Huaban
Giới thiệu Danh sách chương Fan Bình luận Đọc truyện sắc hiệp Nàng Dưới Lớp Long Bào Hay còn có cái tên khác là Long bào hạ đích tha H Editor Thiếu Máu TeamGiới thiệu Nàng Dưới Lớp Long Bào Từ công chúa lãnh cung trở thành tân đế trong thiên hạ, Sở Luyến mới biết được tên Dung Khâm đứng đầu đảng phái Thái giám này đáng sợ đến cỡ đáng sợ hơn chính là, hắn cư nhiên còn muốn ngủ với nàng!Xì poi Nam chủ giả hoạn quan, là nam nhân hàng thật giá thật. Nữ chủ vừa quỷ súc lại biến thái giả làm hoàng đế nhưng là công chúa thật, thân thể vừa nhu lại vừa truyện + thịt thịt + đạo cụ + hoàng bạo + vô tiết tháo + song khiết + trung khuyển + cường thủ hào đoạt + nửa dưỡng thành 】Ps Bối cảnh phẩm quan các chức quan được viết theo thời Minh, nam chủ là “thứ phụ” ở Tư Lễ Giám, Đề đốc Đông Hán, nhưng tự xưng là “Đông Hán đốc chủ”.Ái Mộ Danh sách tặng bạc Hiện chưa có ai tặng bạc cho truyện này!
Edit Phương Beta Su An Hòa năm thứ 15, thiên hạ hỗn loạn, triều chính lục đục, nội bộ trong triều đình xảy ra tranh giành, đấu đá lẫn nhau, thi nhau ra sức hoành hành, đám tham quan vô lại không ngừng bóc lột dân chúng. Thời tiết đầu xuân còn có chút se lạnh, gió lạnh thổi rào rạt khiến cho những cành non mới nhú trêи cây hoảng loạn, một con diều hình bướm trắng bị gió thổi mà xiêu vẹo mắc trêи cành cây, Sở Luyến đứng dưới tàng cây ngẩng đầu nhỏ, miệng ủy khuất lẩm bẩm. “Gia gia, gia gia! Lấy không được!” Tiểu viện rách nát không lớn, trừ bỏ bụi cỏ dại trụi lủi do Diệp Nhi trồng thì chỉ có hai hàng hành lang dài, khó khăn lắm mới có thể nhìn thấy được ngôi nhà lợp mái đen tạm xem như là nơi tránh gió, tường nhà bong tróc thành từng mảng lớn, lộ ra cát vàng cùng đá ở bên trong. Dưới mái hiên, một ông lão thái giám ăn mặc đơn bạc khoác lên một chiếc áo bông đã cũ, ánh mắt đục ngầu liếc một cái, bởi vì đã lớn tuổi nên không dám đi lại nhiều, ông lão chỉ có thể đứng ở nơi xa ném cây gậy trúc đầy rêu xanh đến rồi chỉ và chỉ. Sở Luyến vui sướиɠ mà vội vàng chạy đến nhặt gậy trúc lên, vóc người nàng không cao nên lúc kéo cây gậy trúc đến đây thì phải cố hết sức, đôi tay nhỏ nhắn ôm gậy trúc đứng lên để chọc con diều mắc trêи cây trông thật đáng thương, run run rẩy rẩy cuối cùng cũng khiến diều rớt xuống đất. “Hô, vậy mà có thể lấy được, nếu không thì sau này lại không có gì để chơi rồi” Nha đầu này thật giống bộ dáng người mẹ xui xẻo của nàng, uổng cho một khuôn mặt khuynh thành nhưng lại không mang mệnh chủ tử, hai hàng lông mày như lá liễu, một đôi mắt hạnh hoạt bát, trời sinh nàng đã môi hồng răng trắng, lúc miệng nhỏ nở nụ cười lại giống như hoa đào nở rộ. Tuy nàng tuổi tác còn nhỏ, mặt mày chưa nẩy nở, nhưng cũng bởi vì quanh năm suốt tháng ăn uống thiếu chất, không đủ dinh dưỡng nên khuôn mặt vàng vọt, thân thể yếu ớt. “Ai nha, diều bị nhánh cây làm hư rồi!” Sở Luyến vuốt nhẹ lỗ hổng nơi mặt diều bị nhánh cây đâm thủng, đau lòng mà nhíu mày. Lão thái giám chậm rãi bước lại, cầm lấy con diều trong tay nàng xem xét, nhìn tiểu nha đầu như sắp khóc, thì vội vàng dỗ dành nàng “Không có việc gì, vẫn có thể thả được, nếu không được thì bảo Tiểu An Tử làm một cái mới là được rồi!” Sở Luyến uể oải gật đầu, sống một cuộc sống trong lãnh cung hơn mười năm qua không một ai đến thăm, duy nhất chỉ có Tiểu An Tử thường thường sẽ ghé thăm nàng một vài lần, ngoài lão thái giám sống với nàng mấy năm qua, thì Tiểu An Tử là người có ân tình nhiều nhất với nàng. Thời gian đã quá bữa trưa một chút, lão thái giám đi lấy cơm trưa chậm rãi trở về, nhìn Sở Luyến đang ngồi xổm trêи phiến đá nơi mặt đất tự luyện chữ, hắn liền gọi nàng “Nha đầu, mau đến đây, hôm nay có đồ ăn ngon.” Sở Luyến hai bước thành một bước chạy qua, bụng đã đói đến hốt hoảng, vừa thấy bát cơm đầy thịt trước mắt mà đôi mắt sáng lên như đèn, nàng tươi cười “Chẳng lẽ trong cung lại có việc vui gì sao, nhiều thịt như vậy thật thơm!” Tuy nói đây đều là cơm người khác ăn còn dư lại, rồi mới đến miệng hai người họ, nên cũng khó cảm nhận được mỹ thực, nhưng cũng hơn ngày xưa chỉ được uống qua canh suông, còn nếu muốn ăn thức ăn mặn thì phải chờ trong cung có hỉ sự thì mới được, hoặc thỉnh thoảng, Tiểu An Tử cũng sẽ đưa thịt đến. “Ta nghe được rằng Mục Đại tướng quân của Tĩnh Quốc công phủ bình loạn trở về, trong cung đang mở tiệc rượu chiêu đãi đấy!” Sở Luyến cũng không hỏi rõ là ai chủ trì bữa tiệc, dù gì những người hay những việc này đều chẳng liên quan tới nàng, đối với nàng mà nói thì quan trọng nhất là có cơm trong bát thì tất cả đã xem như là thỏa mãn rồi. Đã mấy ngày rồi mà Tiểu An Tử vẫn chưa đến, Sở Luyến liền mặc áo bông thô dày đứng đầu gió ngóng hắn thật lâu, đây là xiêm y đầu năm nay Tiểu An Tử đưa đến cho nàng, tuy là y phục cho tiểu thái giám mặc nhưng Sở Luyến cũng phá lệ mà mặc lên người. Mẹ đẻ Lâm thị của nàng xuất thân là một cung nữ, mười hai năm trước nhân một lần Nhân đế uống say mà trèo lên được long sàng, lúc đó Nhân đế chỉ có duy nhất một vị sủng phi là Bàn thị, nhưng Bàn Quý phi trời sinh tính tình cực kỳ ghen tị, tuổi càng già thì càng thâm, không chịu được cảnh hoàng đế sủng hạnh nữ nhân khác nên sau đêm đó, Bàn Quý phi liền sai người diễn trò trước mặt Nhân đế, khiến cho Lâm thị bất hạnh đang sống sờ sờ thì bị ném xuống hồ nước trong cung, làm Nhân đế vô cùng kinh hách, long thể vì thế mà bắt đầu suy tàn. Bàn Quý phi tự biết mình thất trách, liền đem việc này che đậy kỹ càng, dần dần thành chuyện tối mật trong cung đình. Sở Luyến chỉ biết được thông qua Tiểu An Tử. Mẹ đẻ nàng bản tính yếu đuối, cũng không nói cho nàng những việc này, thậm chí ngay cả việc nàng mạng lớn thoát chết ra sao, cùng với việc vào lãnh cung rồi sinh hài tử như thế nào cũng im bặt không nhắc đến. Cũng bởi vì bị Bàn Quý phi dọa đến mất gan nên Lâm thị nuôi Sở Luyến mấy năm qua hết sức cẩn thận, nàng không dám cho Sở Luyến ra khỏi cung nửa bước, do sợ Bàn Quý phi nếu biết sẽ lại muốn dìm chết con của nàng, ngay cả thân phận công chúa của Sở Luyến cũng không để lộ một kẽ hở. Thẳng cho đến hai năm trước, Lâm thị bỗng nhiên mắc bệnh lạ, dung mạo toàn thân bị hủy hoại mà chết, nàng liền bị cung nữ coi rẻ kéo đến Tịnh Nhạc Đường đốt xác… Còn về phần lão thái giám kia thì cả một thời trẻ đều sống trong lãnh cung, nơi xa xôi không bóng người, ngay cả nhiều chuyện về bí mật nơi hoàng cung cũng không thể biết. Bỗng nhiên, Sở Luyến cả kinh, nhìn bóng dáng nhiều người cách đó không xa, nàng bị dọa đến nỗi chạy vào trong viện “Gia gia! Thật là nhiều người!” ….. Sở Luyến đang trong cơn kinh hoàng cùng lão thái giám bị người khác túm vào trong viện, không ít người đứng trong tiểu viện rách nát này, cuộc đời nàng lần đầu tiên thấy cảnh tượng như vậy, Sở Luyến bị dọa sợ ôm chặt lão thái giám, lại không ngại bị người ta xách lên, đi được vài bước lại chật vật bị quăng ngã xuống mặt đất, hai người đó muốn tách nàng ra thì đột nhiên động tác dừng lại. Tiếp theo Sở Luyến chỉ nhìn thấy có người mặc trang phục triều đình đi tới, một đôi ủng kỳ lân viền vàng dẫm lên mặt đất tạo âm thanh vang dội, góc trường bào đỏ rực thêu phi ngư trông đẹp đẽ lạ thường, pha chút khí thế uy nghiêm. “Ngẩng đầu lên.” Bốn chữ lãnh đạm nhưng lại khiến tai nàng đau nhức, đây cũng là thanh âm hay nhất mà Sở Luyến được nghe trong suốt cuộc đời mình, trong lúc nhất thời, nàng quên mất sợ hãi, đôi mắt nhỏ ngẩng đầu nhìn lên. Nhưng một cái liếc mắt kia, lại khiến cả người nàng đều ngây ngốc. Khoảnh khắc lần đầu tiên Sở Luyến nhìn thấy Dung Khâm, suốt đời khó quên. Một năm này, nàng 12 tuổi, hắn 24 tuổi. ~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~ Hố mới >,<
Sở Luyến có hai bí mật. Thứ nhất, Sở Luyến là hoàng đế nhưng không phải nam nhân. Thứ hai, thiên hạ chí tôn là nàng hàng đêm lại bị tên ngụy thái giám Dung Khâm đè trên long sàng* chơi Luyến từ khi sinh ra đã sống trong lãnh cung, ngay đến cả thân phụ** dường như cũng đã quên đi sự tồn tại của nàng. Cho đến một ngày, triều cương nhiễu loạn, đám hoàng tử vì tranh nhau ngôi vị mà từng người bỏ mạng, chỉ còn một mình nàng mang trong mình huyết thống hoàng gia. Để trấn an quần thần, Dung Khâm liền đem Sở Luyến từ lãnh cung ra, lập nàng làm hoàng trên đế vị vốn nên là một chuyện vui, thế nhưng chỉ cần nàng sơ sẩy một chút, làm lộ ra thân phận “nữ nhi” của mình, cái kết sẽ không còn là bị giam cầm trong cung cô độc nữa mà chính là đầu rơi máu đường này vừa đi liền biết là tử lộ, nhưng ít nhất, so với việc mãi mãi phải sống trong cung hoang vắng lạnh lẽo, chịu người ức hiếp khinh khi vẫn tốt hơn rất nhiều. Vì thế, nàng nhẫn nhục chịu đựng tên biến thái Dung Khâm. Bởi vì chỉ cần khiến cho Dung đốc chủ không vui, mạng của nàng cũng khó có ai nói cho nàng biết, vì sao nàng đã ngoan ngoãn nghe lời mà vẫn bị tên thái giám chết tiệt kia hàng đêm trừng phạt. Càng quá đáng chính là, Dung đốc chủ không chỉ chiếm thân thể nàng, còn muốn lấy đi trái tim nàng. Có lẽ, nhân duyên này lúc bắt đầu là gượng ép, đem trái xanh hái xuống, lại nhờ có thời gian từng chút một bồi đắp, khiến trái xanh biến ngọt, đem tình cảm nở hoa. Ta cùng người trải qua bao nhiêu sóng gió, rốt cuộc cũng tìm thấy chân tình. Từ nay về sau, tóc mai kề cận, một kiếp bạc trên đây là phần giới thiệu văn vẻ, lừa tình như cách các chị đẹp biến hình trên tiktok xin được kết thúc. Sau đây sẽ là chuyên mục “tẩy trang” để thấy được “bộ mặt thật” của tên thái giám biến thái Dung Khâm và tiểu hoàng đế đáng thương Sở mở đầu chuyên mục “bóc trần sự thật” ngày hôm nay, tớ xin được nhấn mạnh với các tình yêu rằng đây là một bộ truyện CAO H, nội dung chủ yếu là THỊT, chỉ dành cho các ĐỒNG DÂ* và SẮC NỮ. Vì thế, những cô gái mơ mộng, mong manh với trái tim màu hường, íu đuối thì xin mời tránh khỏi chốn này. Kẻo nhỡ có xa vào rồi hắc hóa, lại trách tớ là không báo đã giới thiệu ở trên thì Sở Luyến là một trong số rất nhiều đứa con của lão hoàng đế. Bởi vì mẫu phi của nàng mang tội, nên từ lúc sinh ra Sở Luyến đã sống trong lãnh cung. Không biết lúc nhỏ bị hung tinh nào chiếu trúng, khiến cho nàng đụng phải Dung Khâm, còn khiến cho Dung thái giám “nhất kiến chung tình”. Sau này, Dung tiểu thái giám năm nào đã trở thành Dung đốc chủ tay nắm triều cương, quyền khuynh thiên hạ, để ổn định đám quần thần mà đem nàng từ lãnh cung ra, còn khiến nàng trở thành hoàng lên ngai vị nghe thì huy hoàng lắm, thế nhưng Sở Luyến biết rằng, nàng chỉ là một con rối bị Dung Khâm giật dây. Ban ngày, nàng là đế vương cao cao tại thượng còn ban đêm nàng chỉ là một tiểu cô nương bị Dung Khâm ôm trong lòng, vừa sờ vừa hôn. Sở Luyến tử nhỏ đã bị giam trong cung cấm lạnh lẽo cho nên thứ nàng am hiểu nhất chính là giả vờ ngoan ngoãn. Vì thế, nàng đối với Dung Khâm không dám phản kháng nhưng trong lòng thì vẫn nhen nhóm ý định vùng lên. Nàng muốn có một ngày tự tay giết chết tên thái giám chết bầm Dung mà, nếu như Dung đốc chủ thực sự chết thì đã chẳng còn là chuyện gì để bàn. Dung Khâm không những sống, mà còn sống vui vẻ, tay trái nắm giang sơn, tay phải ôm mỹ nhân. Bởi vì, Dung đốc chủ dùng rất nhiều năm, vừa dụ dỗ vừa đe dọa, rốt cuộc cũng đem tiểu cô nương mình thích “dạy” tốt, không chỉ chiếm được thân thể nàng, còn đem cả trái tim nàng cướp quá trình “dạy dỗ” của Dung đốc chủ là như nào, thì chỉ có thể dùng mười chữ để hình dung “trên giường như lang hổ, dưới giường càng biến thái”. Đối với Dung Khâm, Sở Luyến là một đóa hoa đào, từ lúc còn chúm chím trên cành cao liền bị đốc chủ đại nhân níu xuống nắm trong tay, từ từ “tưới tắm” cho đến khi nở ra thành một đóa hoa “kiều diễm”. Ấy thế mà đóa hoa này không chịu yên phận, lại còn muốn vượt tường, khiến Dung đốc chủ tức giận không đó à, tất nhiên là cửa cung đóng chặt, rèm buông đong đưa, long sàng kẽo kẹt và… mời bạn tự tưởng tượng tiếp hoặc đọc truyện để biết thêm chi tiết v.Tất nhiên là, bởi vì lúc đầu đến với nhau là do Dung đốc chủ mạnh mẽ ép buộc thế nên Sở Luyến sẽ không phục. Để hoàng đế và thái giám phát triển cảm tình, tất nhiên phải có thêm một chàng nam phụ xuất hiện làm chất xúc tác. Và người đóng vai nam phụ không ai khác chính là “đường huynh” của Sở Luyến, thế tử Tấn Vương phủ Sở ấn tượng của Sở Luyến, Sở Trinh là một quân tử, nho nhã, lễ độ lại ân cần, ấm áp. So với tên thái giám Dung Khâm chỉ biết bắt nạt nàng thì tốt hơn rất nhiều. Thế nên, Sở hoàng đế đổ cái rầm trước sự dịu dàng của Sở thế tử. Nhưng mà, chàng chỉ là nam phụ, xuất hiện chưa được bao lâu đã bị Dung Khâm dưới sự giúp đỡ của mẹ đẻ là tác giả đánh cho hiện nguyên hình thành một tên yêu quái xấu xa, vừa muốn cướp ngôi vừa muốn làm thịt hoàng đế. Đáng tiếc, Dung thái giám quá mạnh, cho nên Sở thế tử chỉ có thể xuống sàn trong máu và nước mắt thật tiếc, haizz!!!.Ấy, suýt chút nữa thì đã hạ màn mà thiếu đi phần nhận xét về nhân vật quan trọng nhất, ngụy thái giám biến thái Dung Khâm. Dung đốc chủ bề ngoài yêu mị, là một đóa hoa có độc, còn rất thích mang “độc” đi “bắt nạt” người, đặc biệt là Sở hoàng đế. Giống như tất cả các huynh đệ “ngụy thái giám” đồng môn khác, Dung Khâm cũng được miêu tả là một kẻ bên ngoài lạnh lùng, bên trong biến thái. Minh chứng là Dung đốc chủ có rất nhiều cách để “dạy dỗ” tiểu hoàng đế, khiến nàng mỗi đêm đều phải khóc lóc xin đốc chủ là kẻ ỷ mạnh, miệng không ngọt, tính cách càng thối, đã “không có liêm sỉ lại còn cứ thích làm màu”, khiến cho tiểu cô nương Sở Luyến hiểu lầm, ghét bỏ. May mắn là có một Sở Trinh không sợ chết xuất hiện, suýt chút nữa thì đào đổ tường nhà Dung đốc chủ, mới khiến Dung Khâm sáng mắt ra, bỏ sĩ diện để thổ lộ với cô nương nhà vốn định ăn chay giải nghiệp cô hồn tháng 7, thế nhưng dòng đời xô xô đẩy đẩy không hiểu thể nào mà khiến tớ lộn nhào một phát vào thẳng hố thịt. Cho nên là, đến cả cuộc đời cũng không đồng ý cho tớ “tu nghiệp”, tớ chỉ còn cách thuận theo tự nhiên, trở về làm sắc nữ mà thôi. Cái hố này đối với tớ chính là đủ thịt, đủ sắc, đủ biến thái. Thế nên, nếu bạn là sắc nữ có thể ghé qua nơi này đối với những thanh niên tò mò, đã yếu tim còn thích chơi mạo hiểm thì nếu lỡ có lọt hố mà xảy ra mệnh hệ gì cũng xin đừng tìm tớ tính sổ. Vì như tớ đã nói rồi, cái hố này không dành cho những người có tâm hồn mong manh đậu ạ 🙂 Cuối cùng chúc mn cùng Dung đốc chủ cuối tuần ăn thịt vui vẻ và hẹn gặp lại ở cái hố tiếp theo. Yêu thương <3Nguồn cùng chủ đềXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng
nàng dưới lớp long bào