Em đã đi về đâu ? Xa vắng anh bao ngày. Như gió đưa thuyền trôi, xa khơi. Như sóng xô biển xanh, bao la. Như trái tim: một lần xa vắng. Và anh nhớ - có lẽ không quên. Em đã xa anh rồi . ĐK: Một lần hẹn hò, anh nhớ năm nao. Ngập ngừng , ngập ngừng , em đến bên anh. 1.7K views, 21 likes, 6 loves, 1 comments, 34 shares, Facebook Watch Videos from Duyen Phận: Tựa như gió mùa thu bay qua song cửa tựa như mây mùa hạ một thoáng bay xa . Tình yêu đã đi qua sao còn để Tựa như gió mùa thu bay qua song cửa. Tựa như mây mùa hạ một thoáng bay xa. Tình yêu đã đi qua sao còn để lại. Nơi trái tim anh niềm đau nhức nhối. Ngày xưa đó còn đâu môi thơm nồng nàn. Lời yêu đương ngọt ngào giờ đã. Mộc song nửa mở ra, gió mát từ ngoài cửa sổ thổi vào, nhẹ nhàng phất qua La Thiền khuôn mặt. bao gồm tiểu học bài tập sách, đều được phi thường hoàn chỉnh, tựa như mới mua đồng dạng. Mỗi một quyển sách đều là một cái tri thức vật dẫn, tận lực hoàn chỉnh 1. Tựa như gió mùa thu cất cánh qua tuy vậy cửaTựa như mây mùa hạ một thoáng bay xaTình yêu đã từng đi qua sao còn để lạiNơi trái tim anh một niềm đau cùng nhối.2. Thời trước đó còn đâu môi thơm nồng nànLời ngọt ngào ngọt ngào tiếng đã cất cánh caoTình theo gió theo mây không quay trở lạiĐau đớn tim anh Tựa như gió mùa thu bay qua song cửa Tựa như mây mùa hạ một thoáng bay xa Tình yêu đã đi qua sao còn để lại Nơi trái tim anh niềm đau nhức nhối. Jump to. Sections of this page. Accessibility Help. Press alt + / to open this menu. Facebook. pVeHz. Thơ Về Thiên Nhiên, Phong Cảnh Đẹp Hay ❤️️ Nổi Tiếng Nhất ✅ Chùm Thơ Ca Ngợi Vẻ Đẹp Của Quê Hương Việt Nam Qua Các Địa Danh, Vè Đẹp Núi Rừng Những Câu Thơ Hay Về Thiên NhiênThơ Về Cảnh Đẹp Và NgườiNhững Bài Thơ Của Bác Về Thiên NhiênCác Bài Thơ Về Thiên Nhiên Nổi TiếngBài Thơ Về Thiên NhiênThơ Cảnh ĐẹpThơ Phong Cảnh Hữu TìnhThơ Hay Về Cảnh ĐẹpThơ Về Thiên Nhiên 4 ChữThơ Về Cảnh Đẹp Thiên NhiênThơ Trung Đại Về Thiên NhiênNhững Bài Thơ Của Nguyễn Trãi Về Thiên NhiênThơ Thiên Nhiên BuồnThơ Hay Về Phong CảnhThơ 8 Chữ Về Thiên NhiênThơ Cảnh Đẹp Người ĐẹpThơ Về Thiên Nhiên NgắnBài Thơ Về Thiên Nhiên Cho Trẻ Mầm NonThơ Lục Bát Về Thiên NhiênThơ Về Cảnh Đẹp Việt NamThơ Về Thiên Nhiên Tây BắcThơ Về Thiên Nhiên Và Con NgườiThơ Về Thiên Nhiên Việt BắcThơ Về Thiên Nhiên Đất NướcThơ Về Thiên Nhiên Mùa ĐôngThơ Về Thiên Nhiên Mùa HèThơ Về Thiên Nhiên Của Nguyễn Bỉnh Khiêm Khám phá Những Câu Thơ Hay Về Thiên Nhiên, cảnh đẹp của đất nước Việt Nam Nguồn Sưu tầm Gió Chuyển Mùa Đêm nay gió giữa hai mùaThổi sao vi vút, mây lùa một quê hương, tưởng đã quen, Hoa Giữa Nắng Hoa chanh cánh tím mùi hương thoảngNở góc vườn em anh nhớ daiThơ giữa cuộc đời, hoa giữa nắngDu xuân con bướm quạt hương dài. Mây Trắng Trời nóng đêm qua mây dậy ranNgỡ đàn trâu bạc phá tung rànGiữa hè ruộng vỡ mênh mông gióNhững luống cày xô nắng, chói chang. Trăng Xuân Đầu năm gió mát tựa hèNứt bung hoa gạo bốn bề trăng xuânSông là người đẹp khoả thânNúi xanh mơn mởn bước gần bước xaLá ngôi lá mía rì ràÁo đêm xuân khéo mượt mà dải tơ. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Khám phá Bài Thơ Mưa Xuân Hay Thơ Về Cảnh Đẹp Và Người Bài Thơ Về Cảnh Đẹp Và Người được chọn lọc và tổng hợp BÀI THƠ LẢ LƯỚTThơ Lãng Du Khách Môi mềm hay cánh tay mềmBuông lơi trong gió dịu êm phiêu bồngKhoe duyên sắc thắm mặn nồngEm phô da thịt trắng hồng xinh tươiBình minh em nở nụ cườiĐỏ tím rạng rỡ chào người ban maiTinh khôi pha nét hoa nhàiTrăm cánh đua nở hình hài thật duyênEm là cô gái dịu hiềnNgọc ngà đằm thắm nữ tiên giáng trầnThân em trong trắng vô ngầnTinh hoa của kiếp trầm luân cuộc đờiTrời ban nhan sắc tuyệt vờiĐể em làm đẹp cho đời trần gianTình em thắm thiết nồng nànEm cười trong gió ngút ngàn yêu thươngChỉ là một đóa vô thườngĐơn sơ bình dị khiêm nhường thế gianCầu đời cuộc sống bình anTình luôn đằm thắm nồng nàn yêu thương ! BÀI THƠ TIÊU DAOThơ Lãng Du Khách Trăng treo đầu núi đỉnh nonMờ ảo soi bóng thuyền con phiêu bồngTàng cây thu lá ráng hồngMênh mang trời nước bềnh bồng ngao duSáo diều văng vẳng trăng thuKhói sương mờ ảo mịt mù giăng bayMạn thuyền lả lướt đắm sayKhúc trầm khúc bổng lắt lay mây trờiTửu tiên say uống lả lơiMình ta trong cõi đất trời bao laCỏ hoa ghen bóng la đàGanh đua mặt nước cùng ta giỡn vờnGiữa trời với đất bông lơnTrăng thanh gió mát chập chờn ảo thayHồn ta mộng mị đắm sayTa cưỡi ngọn gió mây bay cõi bồng ! 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Tham khảo Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Những Bài Thơ Của Bác Về Thiên Nhiên Cùng tìm hiểu Những Bài Thơ Của Bác Về Thiên Nhiên hay nhất ❣️ Những Bài Thơ Của Bác Về Thiên Nhiên Ngắm trăng Nhật kí trong tù Trong tù không rượu cũng không hoaCảnh đẹp đêm nay khó hững hờNgười ngắm trăng soi ngoài cửa sổTrăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ Chiều tối Nhật kí trong tù Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủChòm mây trôi nhẹ giữa tầng không Giải đi sớm Gà gáy một lần đêm chứa tanChòm sao đưa nguyệt vượt lên ngànNgười đi cất bước trên đường thămRát mặt đêm thu trận gió hàn. Rằm tháng giêng Rằm xuân lồng lộng trăng soi,Sông xuân nước lẫn màu trời thêm dòng bàn bạc việc quân,Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Chia sẻ Thơ Về Cuộc Sống Bình Yên Hay Các Bài Thơ Về Thiên Nhiên Nổi Tiếng Các Bài Thơ Về Thiên Nhiên Nổi Tiếng của các nhà thơ Việt Nam Gió Lạnh Chiều ĐôngTác giả Huy Cận Gió lạnh chiều đông nhớ tuổi thơBầy chim chèo bẻo nấp bên bờMênh mông nước bạc đồng sau gặtMột nỗi buồn xa như sóng xô. Chim ở đâu về sà chớp mắtChim vương nhựa chết hết bay rồiBắt chim nghe lạnh hai đầu cánhTưởng mặt trời se rụng đến nơi. Tuổi nhỏ hắt hiu giữa cánh đồngNửa tràn sương núi, nửa hơi sôngCó gì ẩm ướt trong hồi tưởngNhư áo ngày mưa bặn bếp hong. Gió lạnh chiều đông xui nhớ thuởBầy chim chèo bẻo nấp bên bờHôm ta nấp, thơ giăng lướiBẫy tháng năm về, bắt tuổi thơ GẶT LÚATác giả Hoàng Huy Sáng sớm ra đồng ruộng lúa vàngMùa hè nóng rực nắng chang changMồ hôi ướt đẫm trên lưng áoCổ họng khô khan dưới nón bàngKẻ gặt qua mê bồ đập giũNgười sàng hạt thóc đổ đem sangNàng Hương gạo mới thơm vừa dịuGặt lúa ngày vui… khắp xóm làng. SÔNG QUÊTác giả Hoàng Huy Đường làng khắp chỗ.. nước mênh môngSóng vỗ từng cơn.. lá bập bồngĐủ loại cây trồng.. vùng đất tốtVài bình bát mọc.. ở ven sôngCô nàng vận chuyển.. bằng thuyền, oảiChuối, ổi chồng nhau.. quẩy gánh, gồngNhịp điệu tay chèo.. thuyền lướt nhẹPhù sa nước đục… buổi chiều đông. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Tham khảo Thơ Về Yên Bái Hấp Dẫn Bài Thơ Về Thiên Nhiên Đừng bỏ lỡ Bài Thơ Về Thiên Nhiên, cảnh đẹp núi rừng, non nước Việt Nam BÀI THƠ KHÓI SƯƠNGThơ Lãng Du Khách Ảnh khói sương vùng núi Tây BắcSớm mai thức dậy ảo mờSương giăng mái bếp đợi chờ bình minhĐông về khói tỏa bản mìnhKhói kia tiếc nuối thân mình chẳng bay Hàng cây mái lá ken dầyKhói kia lan tỏa ngát đầy vị hươngẤy mùi khói khét rạ rơmQuyện nồng mái lá sương rơi ngát mùi Thoảng qua tưởng thịt nướng thuiHít hà thưởng thức ấy mùi khói quêBữa cơm buổi sáng đông vềXua tan đói rét tái tê cõi lòng Mây mù che kín trời trongGió đông bắc thổi qua song cửa lùaSương rơi giá buốt vụ mùaMái nhà ướt thẫm sương lùa lá khô Khắp vùng đồi núi nhấp nhôLan tỏa sương khói làm khô tiết trờiMùi hương nồng khét khắp nơiXua tan giá lạnh để đời ấm no Thơm thơm mùi cháy của troNương theo gió nhẹ mùi lò lửa thanBản làng khói tỏa sương tanẤy mùi nồng ấm dân gia Việt mình. Thiên nhiên quanh taSưu tầm Gió lọt qua khe cửaCứ thế mà bay điThoảng nghe lời của đấtVới mầm cây thầm thì. Chỉ lòng ta vắng lặngChưa nghĩ ra điều chi ! Đất trời không cần nghĩĐất trời chẳng cần suyMà mùa xuân vẫn tớiTrên ngàn lá xanh rì. Ta vẫn đang chuyển độngVô thức theo chân đi. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Thơ Về Vĩnh Phúc, Tam Đảo Thơ Cảnh Đẹp Bài Thơ Cảnh Đẹp Việt Nam, quảng bá du lịch Việt Nam đến các bạn bè quốc tế Mẹ thiên nhiênSưu tầm Tôi vốn là chiếc hạt,Mẹ Thiên Nhiên nuôi tôi,Giờ thành cây rợp lá,Hai mươi ba tưổi rồi. Nhìn đây, tán tôi rộng,Che cho trẻ vui có thể đến nghỉ,Che bóng cho cả người. Vậy tôi cũng lao động,Xin hãy để tôi sống. Lắng nghe thiên nhiênSưu tầm Hãy bước tới…thảnh thơiđừng ngoái đầu nhìn lạiChớ thở dài…ngần ngạiNỗi trăn trở phân vân Sức sống mớikìa xuân sang vẫy gọiVạt nắng trờingời sáng một rạng đông Cứ mở lòng…mênh môngra đại dương vô tậnSẽ đón nhận…ân cầnTình sóng biển bên chân Xin lặng yênMà nghe lời biển hátNgắm mây trờiphiêu lãng miền hư vô Đừng than thở vu vơĐừng ngây ngô chờ đợiHãy mỉm cười tươi mớiVui đời cùng thiên nhiên Kinh bình yênLòng hồn nhiên thanh thảnChẳng ưu phiềnGió giữa trời thênh thang 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Đọc thêm Thơ Về Vĩnh Long Thú Vị Thơ Phong Cảnh Hữu Tình Tham khảo thêm một vài gợi ý về Thơ Phong Cảnh Hữu Tình đẹp thơ mộng nhất Dòng suối thiên nhiênSưu tầm Dòng suối chảy ngày đêmQua khe núi lặng imNước trong qua mùa đóNgó thấy đẹp thiên nhiên Dòng suối đứng ngàn nămTheo chân núi tươi xanhChìm trong rừng sâu ấyKhông biết có ai thăm Dòng suối vẫn lặng imTheo đời sống thiên nhiênQuanh co từng trạm ấyVẫn trôi chảy lặng im Dòng suối mùa mưa sangThác lũ dâng phũ phàngGiận hờn từng cơn ấyVẫn chờ bước ai sang Thiên nhiên giản dịSưu tầm Ai đưa từng áng mâytrôi qua bầu trời đêmđổi thay hình dáng đógiản dị cảnh thiên nhiên Ai treo vầng trăng đêmthơ thẩn trôi qua rèmtừng tuần trăng trôi đếngiản dị bước thiên nhiên Em xa anh nhớ emđêm xa về cuối đêmngóng em bên trời đógiản dị lòng yêu thương Dù xa anh yêu emtừng đêm trước khi nằmgọi thầm tên em đógiản dị anh ngóng mong 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Tham khảo Thơ Về Tuyên Quang Hay Nhất Thơ Hay Về Cảnh Đẹp Chia sẻ đến bạn đọc bài Thơ Hay Về Cảnh Đẹp được mọi người yêu thích An nhiênSưu tầm Xin…ta được làm chimBay thăm vùng đỉnh núiNơi văn minh từ chốiSự sống là mồ hôi ! Bàn tay vạch núi đồiBuộc núi trồi lương thựcNhốt thiên nhiên vào ngựcChưa từng biết bon chen ! Mặt trời hóa thân quenNúi rừng là bằng hữuChê khen không màng tớiCòn gì hạnh phúc hơn ! Bao nhiêu lời thầm thìSưu tầm Lá thông trên đồi reoPhe phẩy cơn gió chiềuTiếng vui đùa với gióThấy mát mẻ thiên nhiên Nghe bao tiếng thông reoNhư tiếng thầm bên taiPhảng phất từng đêm ấyLòng như nhớ tới ai Cơn gió chiều đêm nayĐùa giỡn lá thông gầyNhư tiếng lòng vẫn thấyTiếng thầm gọi tên ai Bao nhiêu tiếng thầm tênNhư tiếng thông chiều hômSao gom nhặt ngồi đếmĐể cho lòng lặng im 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Thơ Về Trà Vinh Quê Hương Thơ Về Thiên Nhiên 4 Chữ Bài Thơ Về Thiên Nhiên 4 Chữ ngắn gọn và mang nhiều giá trị cảm xúc ❣️ Những bài thơ hay sưu tầm Bài thơ số 1 Những ngày cuối ĐôngMưa về phố nhỏĐợi áo ai hồngXuân này biết cóNhững cánh mai gầyVội vàng chi mấyTrời chưa xanh mâyRụng đầy trước ngõBờ vai em nhỏGánh nẻo đường xaTội gót chân quaGập ghềnh đá sỏiTôi nào dám hỏiSợ nỗi đau thầmLời chưa được nóiCứ hoài bâng khuângNhững ngày cuối ĐôngDường như chậm lạiEm còn xa mãiNgóng dài không thôi Bài thơ số 2 Đêm qua mưa ràoNước trút ào àoTan cả trăng saoMưa lớn biết bao!Sáng nay mưa ràoTạnh từ lúc nàoMặt trời lên caoVạn vật khô ráoCây cỏ tỉnh táoTươi tốt cây đàoTrên cành, chim sáoNhấm nháp trái táoAnh chị chào màoBắt sâu lao xaoGió khẽ rì ràoĐẹp, ngỡ chiêm baoAnh chị cào càoBay, đậu bờ ràoNhảy vút lên caoVật đẹp biết bao!Chú chim”quảng cáo”Khu vườn thay áoTrong lành biết bao! 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Tham khảo Thơ Về Tiền Giang, Mỹ Tho Thơ Về Cảnh Đẹp Thiên Nhiên Đừng bỏ lỡ bài Thơ Về Cảnh Đẹp Thiên Nhiên hấp dẫn và ấn tượng sau Mượn cảnh thiên nhiênSưu tầm Mượn từng cánh hoa thươngGhi từng nét tên emBao mùa xuân qua đóGửi theo gió cầu xin Mượn từng lá thu rơiNgồi vẽ hình bóng ngườiDù trong lòng không rõĐể giảm cơn nhớ người Mượn cơn mơ mộng vơiNhắm mắt gây mơ hoàiNgó ly trà đêm vắngLạnh giá lòng đêm dài Mượn dòng thơ lạnh rơiCó tên không bóng ngườiNén hương lòng đêm vắngTỏa trong lòng buồn ơi Nét mực khuyaSưu tầm Dòng suối dài thiên nhiênIn dấu vết chân aiVẫn mờ mờ dấu đóNhư dòng chữ ghi hoài Từng dòng mực nhớ hoàiTừng nét vẫn tô dàiTô cả hai năm đãMà dòng mực chẳng phai Như vẽ một bóng ngườiGhi xuống từng đêm trôiDòng mực khuya lạnh đóCầu cho tới tay người Dòng mực khuya ghi xuốngThẳng đường góc trời phươngNgập bao lời thương nhớTừng dòng mực khuya buồn 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Tham khảo Thơ Về Thanh Hóa Ấn Tượng Thơ Trung Đại Về Thiên Nhiên Cùng khám phá bài Thơ Trung Đại Về Thiên Nhiên để xem có gì thú vị nhé Qua Đèo NgangTác giả Bà Huyện Thanh Quan Bước tới đèo Ngang bóng xế tàCỏ cây chen lá, đá chen hoaLom khom dưới núi, tiều vài chúLác đác bên sông, chợ mấy nhàNhớ nước đau lòng con quốc quốcThương nhà mỏi miệng cái gia giaDừng chân đứng lại, trời non nướcMột mảnh tình riêng, ta với ta Cảnh ngày Xuân Trích Truyện KiềuTác giả Nguyễn Du Thanh minh trong tiết tháng baLễ là tảo mộ hội là đạp thanhGần xa nô nức yến anhChị em sắm sửa bộ hành chơi xuânDập dìu tài tử giai nhânNgựa xe như nước áo quần như nêmNgổn ngang gò đống kéo lênThoi vàng vó rắc tro tiền giấy bayTà tà bóng ngả về tây,Chị em thơ thẩn đan tay ra vềBước dần theo nộn tiểu khêLần xem phong cảnh có bề thanh thanhNao nao dòng nước uốn quanhDịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Thơ 4 Chữ Về Thiên Nhiên Những Bài Thơ Của Nguyễn Trãi Về Thiên Nhiên Những Bài Thơ Của Nguyễn Trãi Về Thiên Nhiên, cùng đọc qua ngay nào! Cảnh ngày hèTác giả Nguyễn Trãi “Rồi hóng mát thuở ngày trườngHòe lục đùn đùn tán rợp giươngThạch lựu hiên còn phun thức đỏHồng liên trì đã tiễn mùi hươngLao xao chợ cá làng Ngư phủDắng dỏi cầm ve lầu tịch dương” Bản dịch của Bài Côn Sơn Ca Của Nguyễn Trãi – Sưu tầm Côn Sơn suối chảy rì rầm,Ta nghe như tiếng đàn cầm bên Sơn có đá rêu phơi,Ta ngồi trên đá như ngồi đệm ghềnh thông mọc như nêm,Tìm nơi bóng mát ta lên ta rừng có bóng trúc râm,Dưới màu xanh mát ta ngâm thơ đi sao chẳng sớm toan,Nửa đời vướng bụi trần hoàn làm chi?Muôn chung chín vạc làm gì,Cơm rau nước lã nên tuỳ phận Nguyên để tiếng trên đời,Hồ tiêu ăm ắp, vàng mười chứa chan. Lại kia trên núi Thú San,Di, Tề nhịn đói chẳng màng thóc đàng khó sánh hiền ngu,Đều làm cho thoả được như ý năm trong cuộc nhân sinh,Người như cây cỏ thân hình nát ưu lạc đến bi hoan,Tốt tươi khô héo, tuần hoàn đổi gò đài các đó đây,Chết rồi ai biết đâu ngày nhục Do bằng có tái sinh,Hãy nghe khúc hát bên ghềnh Côn Sơn. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Ảnh Thiên Nhiên Buồn Thơ Thiên Nhiên Buồn Thơ Thiên Nhiên Buồn, tâm trạng của các tác giả. ” Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” LÁ THUSưu tầm Buổi sáng nơi nao.. đứng đợi chờTrông nhìn cảnh vật.. hoạ vần thơVài cơn gió thoảng.. hồn thanh thảnLất phất mưa bay.. nét thẫn thờLá úa vàng khè.. như ảo mộngCành tàn đỏ sậm.. tưởng trong mơTay cầm chiếc lá.. buồn tê táiChợt thấy mùa thu… quá hững hờ. MƯU SINHSưu tầm Dòng sông nước đục.. bởi phù saSóng vỗ liên miên.. dưới ánh tàMột chiếc xuồng chèo.. trên sóng dữChồng giăng, vợ lái.. giữa trời xaCon thuyền bé xíu.. luôn ngập nướcĐứa nhỏ liền tay.. tát kịp màRõ khổ người dân.. vùng lũ lụtCần cù, khó nhọc… chẳng kêu ca. HOẠ CẢNHSưu tầm Chiều nay lặng đứng ở ven hồSóng vỗ rì rào, lá nhấp nhôLác đác trên trời chim én lượnBao bầy dưới suối vịt đùa nôMùa thu những áng mây buồn thảmTiết hạ sầu mưa lõm bõm đồThả bộ mình ên lòng khắc khoảiNhìn hình hoạ cảnh… nhớ nơi mô. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Hình Xăm Phong Cảnh Đẹp Thơ Hay Về Phong Cảnh Cùng khám phá bài Thơ Hay Về Phong Cảnh thiên nhiên, non nước của Việt Nam ta Giữa trời trắng xóaSưu tầm Sương đông phủ trắng xóaKéo dài miền đêm hoangPhủ ngập cả đường phốBuồn vắng trong lòng đêm Sương đông phủ khắp miềnKhoe sắc bóng thiên nhiênNgó hạt sương óng ánhChẳng có bóng nàng tiên Sương trắng ngập trời đêmKiếm đâu hồ tràm tiênNgồi chờ tiên qua ngõĐường phố quá lặng im Sương đêm phủ ngập thềmChẳng phảng phất bóng tiênĐêm nay chờ sương vẽHồ tràm nét tiên em Vì sao đêmSưu tầm Ngồi ngó ánh sao đêmÁnh trăng đổ xuống thềmCảnh đẹp thiên nhiên ấyLòng lại thấy nhớ em Ngó ánh sao đẹp xinhLọt khe lá qua cànhBầu trời thanh đêm vắngLòng như ngóng chờ em Ngó ánh sao xa xaPhảng phất ánh trăng tàLối nào khoe hình bóngĐêm vắng lại nhớ em Ngó áng sao xinh xinhLỡ thầm gọi tên emTrôi theo bầu trời đóLòng bão tố qua đêm 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Tham khảo Tranh Tô Màu Phong Cảnh Cho Bé Thơ 8 Chữ Về Thiên Nhiên Thơ 8 Chữ Về Thiên Nhiên được tổng hợp và chia sẻ đến bạn đọc dưới đây Gặp lại mùa xuânSưu tầm Bừng tỉnh giấc, đất trời yên ả quá!Gió mơn man rắc nhẹ hạt mưa xuânQua đêm lạnh, cành non khoe lộc mớiMạn Hồ Tây trong trẻo tiếng chuông ngân Phố xá chưa nguôi những tuần nắng lửaMây vẫn bộn bề che khuất vòm xanhTưởng hương sắc đã tan vào giông tốĐể mặc cây khô, rụng lá, trơ cành Hà Nội đón xuân về, ta gặp lạiRất nhiều hoa, dịu ngọt tiếng yêu thươngBồi hồi nghe nhịp tim mình say đắmGửi nỗi niềm chia sẻ với muôn phươngAnh thấy mình đã chạm tới mùa xuân. Như tháng giêng áng xuân nồng đã chínHoa xoan bay vương tím lá trên cànhEm ngân nga câu tình yêu thương mếnXuân trong em làm biếc cả lòng anh. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Khám phá Ảnh Thiên Nhiên Đẹp Nhất Thơ Cảnh Đẹp Người Đẹp Tham khảo một vài bài Thơ Cảnh Đẹp Người Đẹp nổi tiếng được nhiều người yêu mến Đoàn Thuyền Đánh CáTác giả Huy Cận Mặt trời xuống biển như hòn lửaSóng đã cài then, đêm sập thuyền đánh cá lại ra khơi,Câu hát căng buồm cùng gió khơi. Hát rằng cá bạc biển Đông lặng,Cá thu biển Đông như đoàn thoiĐêm ngày dệt biển muôn luồng dệt lưới ta, đoàn cá ơi! Thuyền ta lái gió với buồm trăngLướt giữa mây cao với biển bằng,Ra đậu dặm xa dò bụng biển,Dàn đan thế trận lưới vây giăng. Cá nhụ cá chim cùng cá đé,Cá song lấp lánh đuốc đen hồng,Cái đuôi em quẫy trăng vàng choé,Đêm thở sao lùa nước Hạ Long. Ta hát bài ca gọi cá vào,Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao,Biển cho ta cá như lòng mẹ,Nuôi lớn đời ta tự buổi nào. Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng,Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng,Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông,Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng. Cửa SôngTác giả Huy Cận Mặt trời là trái chín câyCột buồm san sát, lưới đầy cửa sôngBão xa chưa tạnh, mây đùnThuyền quây đánh lộng, mai hừng ra về rộng mở cánh dơiGió chênh khoang cá lườn phơi nắng vàngCửa sông nửa cảng, nửa làngNửa cồn nửa biển dịu dàng mắt aiMênh mông cát mịn bãi dàiTay người đan lưới nhẹ cài hoàng hôn. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Hình Nền Phong Cảnh Đẹp Thơ Về Thiên Nhiên Ngắn Bài Thơ Về Thiên Nhiên Ngắn gọn nhưng mang nhiều giá trị cảm xúc lắng đọng Thiên nhiên ngày tháng trôiSưu tầm Bên góc xa cuối trờiĐã quen một bóng aiIn nét bóng em đóIn cả lòng nhớ ngườiThiên nhiên ngày tháng trôiTrôi đi trôi từng ngàyBao mùa đổi thay láLòng thiết tha nhớ ngườiMột bóng nơi bên trờiĐã quen hai năm trôiDuyên đời cho gặp gỡThời gian nhớ nhớ ngườiMột mình sống sầu vơiNgồi ngó về khung trờiBóng ai để cho nhớTừng phút giờ vắng ơi Tháng năm trời Đất ViệtSưu tầm Tháng năm trời đất ViệtNắng hè cháy lá hoaBiển khơi cùng hâm nóngCá chết, mặn vượt xa Khắp nơi người hối hảChống chọi mà vượt quaKhó khăn hay vất vãCốt lỏi giữ yên nhà Tình yêu người vượt cảTrong, ngoài tiếng ngân ngaChân thành và trung thựcYêu hởi chất thật thà Cành khô vài chiếc láChờ đợi mãi giọt mưaThiên nhiên không gay gắtRơi hạt trước đầu mùa Yêu nhau tiến xa nữaDù gặp cản hoặc chiaLòng thật là nguồn cộiYêu trọn chẳng chia lìa. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Đọc thêm Thơ Về Bạc Liêu Hấp Dẫn Bài Thơ Về Thiên Nhiên Cho Trẻ Mầm Non Bài Thơ Về Thiên Nhiên Cho Trẻ Mầm Non giúp cho các em nhỏ có thể tiếp thu kiến thức nhanh Cầu vồngTác giả Nhược Thủy Mưa rào vừa tạnhCó cái cầu vồngAi vẽ cong congTô màu rực rỡTím xanh vàng đỏÔ! Hai cái cơCái rõ, cái mờAi tài thế nhỉ? Mưa rơi – Sưu tầm Mưa rơi lộp độpẾch ộp trong vườnCố vươn cổ lênNó kêu ồm ộp. Mây và gió – Sưu tầm Bầu trời xanh bao laNhững đám mây bồng bềnhTrôi mau đi, trôi mauCùng vui đùa với gióGió ơi, tôi gọi gióCùng với đám mây trôi. Sao lấp lánh – Sưu tầm Có ngôi sao lấp lánhTrên trời cao, trời caoĐố bạn nào với đượcTới ngôi sao lấp lánhTrên trời cao trời cao. NắngTác giả Phạm Thị Mai Nắng mùa hè cháy bỏngNắng mùa thu dịu hiềnNắng mùa đông ấm ápCòn nắng xuân thì sao? Nắng mùa xuân le lóiDưới kẻ lá cành câyLàm tràn về nhựa sốngĐang thức trong lòng cây. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Thơ Về Lai Châu, Cảnh Đẹp Tây Bắc Thơ Lục Bát Về Thiên Nhiên Bài Thơ Lục Bát Về Thiên Nhiên đặc biệt và hấp dẫn, miêu tả vẻ đẹp phong cảnh, núi rừng BÀI THƠ GIAI ĐIỆU QUÊ HƯƠNGThơ Lãng Du Khách thơ họa ảnh ruộng bậc thangMênh mang giữa đất với trờiKhúc ca lúa chín lả lơi óng vàngDệt lên tình khúc bậc thangÂm vang, hùng vĩ bản làng quê điệu cuộc sống vô thườngGiải lụa lượn sóng ruộng nương trổ cờBao la rừng núi dệt thơNét đẹp kỳ vĩ sững sờ nhân gianĐan xen đồi núi xếp lànNhấp nhô gọi gió núi ngàn khoe duyênKhác chi cảnh vật thần tiênKỳ quan thắng cảnh vùng miền cước sơn ! BÀI THƠ TRỜI ĐẤT GIAO HÒAThơ Lãng Du Khách Thơ lục bát họa ảnh mây và núiMênh mang trời đất giao hòaBồng bềnh trong cõi ta bà tơ duyênĐất trời một dải kết liềnKề nhau xoắn xít triền miên phiêu bồngGió kia cuốn nhẹ mây hồngĐể mây vờn núi mặn nồng đắm sayKhắp trời sóng trắng mây bayNhẹ nhàng lả lướt giang tay vỗ vềĐá núi đang ngủ say mêVội choàng tỉnh giấc sướng tê cõi lòngVươn mình đón gió trời trongTrở mình ôm ấp mở lòng đón mâyTrời đất tình ái tràn đầyCòn ta tình ái sao đây cuối tuầnTình ơi ! Hãy đón sức xuânBên nhau ân ái ngàn lần mê sayCùng nhau tay ấp trong tayDìu nhau sánh bước đất này lên mâyTa cùng du lãng đó đâyBên nhau hạnh phúc đong đầy yêu thương ! 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Thơ Về Ninh Bình, Tràng An Đẹp Thơ Về Cảnh Đẹp Việt Nam Thơ Về Cảnh Đẹp Việt Nam được bạn bè quốc tế yêu thích và tìm đọc Bài thơ sưu tầm Thiên nhiên xung quanh taPhủ một màu xanh ngátNhững rừng cây già, lớnTỏa một vòm là bựChe khắp cả khu rừngMang đến đây bóng mátCho con người, muôn thúVậy nên hãy bảo vệThiên nhiên quanh chúng ta Bảo vệ thiên nhiênSưu tầm Mặt nước biêng biếc xanhMây trời xanh vời vợiCỏ cây xanh sắc thắmMắt em thơ trong xanhMàu xanh đẹp đến thếHãy gìn giữ nghe emBảo vệ cây và láĐừng tàn phá màu xanhĐừng vứt bừa rác thâiTrân trong mẹ thiên nhiênCho nơi này xanh mãiXanh bình yên mênh mông 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Gợi ý Thơ Về Hải Phòng, Tp Hoa Phượng Đỏ Thơ Về Thiên Nhiên Tây Bắc Khám phá vẻ đẹp núi rừng thật đẹp qua bài Thơ Về Thiên Nhiên Tây Bắc hay Nhớ Tây BắcTác giả Phạm Ngọc San Sớm sương muối, tối sương mù,Trưa hoe hoe nắng, chiều tù mù may xao xác hàng cây,Thu đi không để dấu giày thời chiều tím nỗi miên man,Gợi lòng ta cảnh đại ngàn sang nguyên Châu Mộc nhớ không?Một thời lính trẻ tang bồng chưa Mù, Tây Bắc, lau già…Kỷ niệm xưa bỗng trắng nhoà sắc ban. Phượt Tây BắcTác giả Nguyễn Khắc Thiện Đường lên Tây Bắc ngất ngâyNgười xe đi lẫn trong mây bồng bềnhYên Minh phong cảnh Yên BìnhNếp cẩm Y Tý thắm tình quê hương Phiêu du trên những cung đường,Ngỡ như lạc chốn vô thường bồng laiSa Pa tiên cảnh sớm maiLung linh sương khói Lào Cai núi đồi Cổng trời Quản Bạ bồi hồiĐường lên tiên giới xa xôi mà gầnNhớ đời cung phượt Xín MầnNgười xe tơi tả… phong trần tả tơi! Mùa Xuân Tây BắcSưu tầm Ai về tây bắc cùng emGhé thăm phong cảnh núi xen mây ngànLàn sương trắng nhẹ tỏa lanĐồi chè hút gió ngập tràn nắng xuân Hoa mơ nở khắp núi rừngĐắm say sơn nữ ngập ngừng bước chânCảnh xuân tha thiết nông nànTình xuân ấm áp chứa chan gọi mời Xuân về nhộn nhịp muôn nơiKhắp rừng tây bắc tiếng cười rộn vang. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Chia sẻ Thơ Về Hoa Ngọc Lan Hay Thơ Về Thiên Nhiên Và Con Người Thơ Về Thiên Nhiên Và Con Người xem có gì gắn kết giữa họ nhé Chiều thuSưu tầm Thăm thẳm trời xanh lộng đáy hồMùi hoa thiên lí thoảng chiều thuCon cò bay lả trong câu hátGiấc trẻ say dài nhịp võng ru. Lá thấp cành cao gió đuổi nhauGóc vườn rụng vội chiếc mo cauTrái na mở mắt nhìn ngơ ngácĐàn kiến trường trinh tự thuở nào. Lúa trổ đòng tơ, ngậm cốm nonLá dài vươn sắc lưỡi gươm conTiếng chim mách lẻo cây hồng chínĐiểm nhạt da trời những chấm son. Hai cánh chia quân chiếm mặt gòBê con đùa mẹ bú chưa noCờ lau súng sậy giam chân địchTrận Điện Biên này lại thắng to. Sông đỏ phù sa, nước lớn rồiNhà bè khói bếp lững lờ trôiĐường mòn rộn bước chân về chợVú sữa đầy căng mặt yếm rồi. Thong thả trăng non dựng cuối làngGiữa nhà cây lá bóng xiên ngangChiều con, cặm cụi đôi ngày phépNgồi bẻ đèn sao, phất giấy vàng. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Đọc thêm Thành Ngữ Về Quê Hương Ý Nghĩa Thơ Về Thiên Nhiên Việt Bắc Cùng tìm hiểu bài Thơ Về Thiên Nhiên Việt Bắc hay và hấp dẫn nhất ❣️ Khám phá vẻ đẹp núi rừng sau đây nhé ❣️ Tham khảo một vài chủ đề hay khác sau đây 🍀 Phân Tích Câu Cá Mùa Thu🍀 Thả Thính Gió Mùa🍀 Thơ Về Mùa Đông Hà Nội🍀 Thơ Mùa Thu Hà Nội🍀 Thơ Về Mưa Đầu Mùa 🍀 Thả Thính Về Thời Tiết 🍀 Thơ Về Mùa Thu 🍀 Thơ Về Mùa Hè 🍀 Stt Hay Về Mùa Xuân 🍀 Stt Mùa Thu🍀 Thơ Về Hoa Phượng🍀 Stt Về Mùa Hè 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Tham khảo Ca Dao Tục Ngữ Về Quê Hương Hay Thơ Về Thiên Nhiên Đất Nước Một vài bài Thơ Về Thiên Nhiên Đất Nước con người Việt Nam hay nhất Ngọt ngàoSưu tầm Bình minh tỏa nắng ửng hồngEm ơi! Anh muốn phiêu bồng ái ânĐôi ta đang tuổi thanh xuânNúi cao chẳng ngại gian truân tự tình Ta cùng đón nắng bình minhỞ đây chỉ có đôi mình lãng duĐỉnh cao lộng gió mùa thuPhiêu phiêu mộng mị khúc ru ái tình Gió hờn nên chẳng lặng thinhBuông lơi ve vuốt tự tình tóc bayTrời buông tia nắng đắm sayNhẹ hôn đôi mắt lông mày mi em Cỏ cây trên núi hờn ghenThan vãn trong gió nịnh em dịu hiềnCòn anh lạc cõi thần tiênHôn bờ môi ngọt ru miền ái ân Trong xanh nước suối reo ngânHòa tiếng chim hót trong ngần ban maiEm ơi! Đây cõi thiên thaiRu ta tình ái ban mai mặn nồng. Núi Bài ThơTác giả Huy Cận Vách đá bài thơ vạn thuở bềnBút nghiên trời đất nét thiên nhiênKhắc sâu lòng đá là chi nữa?Sóng gió, nào thơ có ngả nghiêng 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Thơ Về Cà Mau Hay Thơ Về Thiên Nhiên Mùa Đông Tìm hiểu bài Thơ Về Thiên Nhiên Mùa Đông xem có gì thú vị nhé Cơn Mưa Mùa ĐôngSưu tầm Mưa về gieo cái lạnh đôngLàm em giá lạnh môi hồng tái xanhCỏ cây hoa lá úa cànhChim không buồn cất cánh bay lên trời Sao mà lạnh quá ai ơiSuối không buồn chảy mây trời quên bayMưa về đem gió heo mayĐồng xơ xác lá, cỏ phai sắc màu Vườn ai rụng trắng hoa cauGió đem giá lạnh lùa vào hồn taNhìn em dáng đẹp như hoaMôi ai đỏ thắm xóa nhòa mùa đông Nhà ai khơi bếp lửa hồngXua đi giá lạnh đêm đông nhạt nhòaTrời buồn không ánh sao saMảnh trăng khuất bóng lệ nhòa màu mây Mưa về đem giá lạnh đâyĐem cơn giá buốt chất đầy dòng sôngLời ai nặng nỗi hoài mongRót cơn giá lạnh thắt lòng thi nhân Phố Mùa ĐôngTác giả Toàn Tâm Hòa Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nayCó mùa Đông vừa qua đây bất chợtChút hương thu còn bên đời yếu ớtChiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông traoTrời bảng lảng một màu sương buốt giáEm bơ vơ bên hàng cây trụi láThấy xao lòng một chút lạ… chút quen Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan lenLời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nóiGió heo may cũng ra đi rất vộiĐông về rồi gió đông bắc theo sang Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mangCó mùa Đông đang vội vàng gõ cửaVà mang theo bao nỗi niềm chất chứaChợt nhớ về một lời hứa xa xôi Đông đã về… em có đến bên tôi? 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Đọc thêm Thơ Về Thái Nguyên, Xứ Chè Nổi Tiếng Thơ Về Thiên Nhiên Mùa Hè Gợi ý bạn bài thơ hay về thiên nhiên mùa hè đẹp nhất Say Mùa HèTác giả Huy Cận Ôi mùa hè sao mà rạo rựcĐã ve kêu dầu phượng đỏ chưa vềKhông khí bỗng xôn xao náo nứcVà lòng ta cũng thao thức trăm bề. Những búp đa trên lề đường rụng thắmGọi trẻ em từ xa lắm, hè ơi!Trời đất gọi, dẫu nhà cha mẹ cấmCũng ra đi – ve giục giã bồi hồi. Yêu mùa xuân, lòng ta yêu lắm chứNhưng mùa hè người mới thật mùa sayTrưa của ngày mặt trời cao tột đỉnhTrưa của mùa, trời đất chín muồi đây. Đời thân yêu, một ngày mai ta chếtCho ta đi khi hè chói chang trưaĐể ta hiểu giã từ chưa phải hếtNắm đất quen như hạt chín sang mùa. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Tham khảo Thơ Về Cao Bằng Non Nước Hữu Tình Thơ Về Thiên Nhiên Của Nguyễn Bỉnh Khiêm Chia sẻ đến bạn bài Thơ Về Thiên Nhiên Của Nguyễn Bỉnh Khiêm có gì hấp dẫn nhé ❣️ Bài thơ của tác giả Nguyễn Bỉnh Khiêm Cảnh nhàn Một mai một cuốc một cần câuThơ thẩn dù ai vui thú nàoTa dại ta tìm nơi vắng vẻNgười khôn người đến chốn lao xaoThu ăn măng trúc đông ăn giáXuân tắm hồ sen hạ tắm aoRượu đến cội cây ta sẽ uốngNhìn xem phú quý tựa chiêm bao. Tréo cẳng hiên mai Nép mình qua trước chốn xôn xaoMấy sự bên tai gió thoảng àoCửa trúc vỗ tay cười khúc khíchHiên mai tréo cẳng hát nghêu ngaoLo le đã vậy thời dầu vậyVặt vãnh màng bao sá quản baoChẳng hết trung cần hai chữ ấyNhờ ơn đất rộng cậy trời cao. 🌻 Ngoài Thơ Về Thiên Nhiên 🌻 Xem thêm Câu Đố Về Cây Lúa Có Đáp Án Mùa thu đến mang theo cái tiết trời se lạnh, một chút hanh khô, một chút buồn bã, ly biệt như chiếc lá lìa cành đã là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca. Nếu bạn cũng yêu thích mùa thu thì hãy đọc bài viết dưới đây. Những bài thơ 4 câu về mùa thu hay nhất được sưu tầm và tổng hợp. Những bài thơ 4 câu về mua thu hay MÙA THU ĐẸP Cứ mỗi độ thu sang Hoa cúc lại nở vàng Ngoài vườn hoa thơm ngát Ong bướm bay rộn ràng Em cắp sách tới trường Nắng tươi trải trên đường Trời cao xanh gió mát Đẹp thay lúc thu sang. TIẾNG THU Em không nghe mùa thu Dưới trăng mờ thổn thức ? Em không nghe rạo rực Hình ảnh kẻ chinh phu Trong lòng người cô phụ ? Em không nghe rừng thu, Lá thu kêu xào xạc, Con nai vàng ngơ ngác Đạp trên lá vàng khô ? Lưu Trọng Lư THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu vào hoa cúc Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làn gió heo may Thổi về xao động cả Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má Hơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng cây Đã bao mùa gió bão Tình ta như dòng sông Đã yên ngày thác lũ. Thời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại… – Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo may. Xuân Quỳnh ĐÂY MÙA THU TỚI Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng Đây mùa thu tới – mùa thu tới Với áo mơ phai dệt lá vàng. Hơn một loài hoa đã rụng cành Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh; Những luồng run rẩy rung rinh lá… Đôi nhánh khô gầy sương mỏng manh. Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ… Non xa khởi sự nhạt sương mờ… Đã nghe rét mướt luồn trong gió… Đã vắng người sang những chuyến đò… Mây vẩn từng không, chim bay đi. Khí trời u uất hận chia ly. Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì. Xuân Diệu MÙA THU CHO EM Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ Em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương Và em có nghe khi mùa thu tới mang ái ân mang tình yêu tới Em có nghe, nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé. Em có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ Em có hay thu về hết dấu cô liêu Và em có hay khi mùa thu tới bao trái tim vương màu xanh mới Em có hay, hay mùa thu tới hồn anh ngất ngây. Nắng úa dệt mi em, và mây xanh thay tóc rối Nhạt môi, môi em thơm nồng Tình yêu vương vương má hồng Sẽ hát bài cho em, và ru em yên giấc tối Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi Chờ em anh nghe mùa thu trôi Em có mơ mùa thu cho ai nức nở Em có mơ, mơ mùa mắt ướt hoen mi Và em có mơ khi mùa thu tới hai chúng ta sẽ cùng chung lối Em với anh mơ mùa thu ấy tình ta ngát hương Ngô Thụy Miên THU QUYẾN RŨ Anh mong chờ mùa Thu Trời đất kia ngả màu xanh lơ Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa Bên những bông hồng đẹp xinh. Anh mong chờ mùa Thu Dìu thế nhân dần vào chốn thiên thai Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay Mùa Thu quyến rũ anh rồi. Mây bay về đây cuốn trời, mưa rơi làm rung lá vàng Duyên ta từ đây lỡ làng còn đâu những chiều dệt cung đàn yêu. Thu nay vì đâu nhớ nhiều, Thu nay vì đâu tiếc nhiều Đêm đêm nhìn cây trút lá lòng thấy rộn ràng ngỡ bóng ai về. Anh mong chờ mùa Thu Tà áo xanh nào về với giấc mơ Màu áo xanh là màu anh trót yêu Người mơ không đến bao giờ. Đoàn Chuẩn Những bài thơ 4 câu về mua thu hay NHÌN NHỮNG MÙA THU ĐI Nhìn những mùa thu đi em nghe sầu lên trong nắng và lá rụng ngoài song nghe tên mình vào quên lãng nghe tháng ngày chết trong thu vàng Nhìn những lần thu đi tay trơn buồn ôm nuối tiếc nghe gió lạnh về đêm hai mươi sầu dâng mắt biếc thương cho người rồi lạnh lùng riêng Gió heo may đã về chiều tím loang vỉa hè và gió hôn tóc thề rồi mùa thu bay đi trong nắng vàng chiều nay anh nghe buồn mình trên ấy chiều cuối trời nhiều mây đơn côi bàn tay quên lối đưa em về nắng vương nhè nhẹ Đã mấy lần thu sang công viên chiều qua rất ngắn chuyện chúng mình ngày xưa anh ghi bằng nhiều thu vắng đến thu này thì mộng nhạt phai. Trịnh Công Sơn BẮT GẶP MÙA THU Xơ xác hồ sen đã nhạt hương Bên song hoa lựu cũng phai hường Sớm mai lá úa rơi từng trận Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng Thu về sông núi bỗng tiêu sơ Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa Nghe mùa gió lạnh cắn môi tơ Sương phủ lưng đồi rặng núi xa Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa? Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ Xe ngựa người về tung cát bụi Con mình không một lá thư đưa Nghìn lạy cha già lượng thứ cho Trót thân con vướng nợ giang hồ Lòng son bán rẻ vào sương gió Lãi được gì đâu? Đã mấy thu! Một chút công danh rất hão huyền Và dang dở nữa cuộc tình duyên Thu sang, quán lẻ con đăm đắm Rõi bóng quê nhà mắt lệ hoen. Nguyễn Bính HOA CÚC Có thay đổi gì không màu hoa ấy Mùa hạ qua rồi lại đến mùa thu Thời gian đi màu hoa cũ về đâu Nay trở lại vẫn còn như mới mẻ Bao mùa thu hoa vẫn vàng như thế Chỉ là em đã khác với em xưa Nắng nhạt vàng, ngày đã quá trưa Nào đâu những biển chờ nơi cuối đất Bao ngày tháng đi về trên mái tóc Chỉ em là đã khác với em thôi Nhưng màu hoa đâu dễ quên nguôi Thành phố ngợp ngày nao chiều gió dậy Gương mặt ấy lời yêu thưở ấy Xuân Quỳnh THÁNG MƯỜI HOA CÚC Bây giờ là tháng mười Em mong manh như cúc Sao anh không là nắng Ôm em ấm một ngày Bây giờ là tháng mười Sao anh không là rượu Em là hoa cúc vàng Cho anh Hoàng Hoa Tửu Tháng mười tháng mười đến Mùa thu mùa thu qua Cúc vàng cúc vàng héo Anh xa anh xa … xa Trần Mộng Tú CHỢT NHỚ MÙA THU … Có một thời hoa cúc của riêng em Mùa thu ghé gió về đưa phím nhạc Em hồn nhiên đôi mắt tròn ngơ ngác Bản nhạc tình hoa cúc gợi vầng trăng! Có một thời – thời hoa cỏ tung tăng Vầng trăng khuyết giắt lược cài mái tóc Em hồn nhiên trong veo đôi mắt ngọc Heo may về khe khẽ.. đợi tình quân… Có một thời hoa cúc vàng trước sân Trăng cuối thu chợt rũ buồn xao xác Bài hát xưa không còn ngân tiếng nhạc Dáng em gầy in trên lối hoa phai… Có một thời-một thời của riêng ai??? Rải thu vàng, cho rực rỡ cúc vàng hoa Mây thu xanh, cho trời xanh cao thẳm Gió nhẹ thổi về từ phương nào xa lắm Giọt thu long lanh sương sớm đón ngày lên Thu về rồi, nhè nhẹ dịu êm Rì rào sóng, âm vang dòng chảy Mùa mới đến, sao bâng khuâng đến vậy Một chút dùng dằng hơi nóng, tiễn hạ đi Hà Vân THU VÀNG Chiều hôm qua lang thang trên đường Hoàng hôn xuống, chiều thắm muôn hương chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng Có mùa Thu về, tơ vàng vương vương Một mình đi lang thang trên đường Buồn hiu hắt và nhớ bâng khuâng Lòng xa xôi và sầu mênh mông. Có nghe lá vàng não nề rơi không Mùa Thu vàng tới là mùa lá vàng rơi Và lá vàng rơi, khi tình Thu vừa khơi Nhặt lá vàng rơi, xem màu lá còn tươi Nghe chừng đâu đây màu tê tái Chiều hôm qua lang thang trên đường Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường Chiều hôm nay trời nhiều mây vương Có mùa Thu Vàng bao nhiêu là hương. Cung Tiến GỌI MÙA THU MƠ Anh gọi mùa thu mơ Một sớm thu sương mờ Nai vàng đạp trên lá Bước từng bước xa xa Anh gọi mùa thu mơ Trời sớm sông không bờ Lá vàng rơi lác đác Dịu dàng cơn gió mát Anh hẹn mùa thu sang Chiều vắng giăng mây ngàn Nắng vàng đùa áo trắng Gió lùa lướt mơn man Anh hẹn mùa thu sang Chiều nắng phai phai tàn Em về qua lối ấy Ngại ngùng cơn gió lay Mây đem giấc mơ ngàn ngập tràn nắng thơ Mưa đưa lá thu vàng để tàn cánh hoa Chơi vơi phím tơ đàn dạo lòng nao nao Mùa thu mưa bay hoa rụng vương vương tà áo Ngàn thu mưa rơi lệ nhòa vương vấn hồn anh Anh tìm mùa thu xưa Nhìn ánh trăng phai màu Bên thềm đầy lá úa Ngàn sao khuất trong mưa Anh tìm mùa thu xưa Đêm trắng dâng dâng sầu Chim buồn bay trước ngõ Người về trong giấc mơ Anh đợi mùa thu qua Hoa rụng cây xao xác Lá đổ ngoài sân vắng Nghe vọng tiếng thu sang. Phạm Anh Dũng CÓ PHẢI EM LÀ MÙA THU HÀ NỘI Tháng Tám mùa thu lá khởi vàng chưa nhỉ Từ độ người đi thương nhớ âm thầm Có phải em là mùa thu Hà Nội Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm Có phải em là mùa thu xưa. Có bóng mùa thu thức ta lòng sang mùa Một ngày về chân ghé Thăng Long buồn Có phải em là mùa thu Hà Nội Ngày sang thu anh lót lá em nằm Bên trời xa sương gió bay. Thôi thì có em đời ta hy vọng Thôi thì có em sương khói môi mềm Có phải em là mùa thu Hà Nội Nghe đâu đây lá ướt và mi xanh Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát. Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm Có phải em là mùa thu Hà Nội Nghìn năm sau ta níu bóng quay về Ôi mùa thu của ước mơ. Những bài thơ 4 câu về mua thu lắng đọng Những bài thơ 4 câu về mua thu hay Hãy Nói Lời Yêu Cuối thu rồi mình hò hẹn đi anh. Khi gió heo may gọi đông về hối hả. Bầy chim di cư cũng tìm nơi tránh rét. Lá rụng rơi đầy vương trên lối sỏi quen. Cuối thu rồi mình yêu nhau nhé anh ! Khi khoảng trời xanh vẫn hững hờ mây trắng. Trôi bãng lãng bay về nơi vô định. Hoàng hôn buông sắc tím nhuộm chân mây. Cuối thu rồi hàng cây gió lao xao. Như nhắn nhủ cặp tình nhân mùa cũ. Hãy tìm lại thuở một thời nông nổi. Đã yêu nhau để cháy dẫu tro tàn. Ngỡ Còn Có Em Phượng đã phai rồi thuở dấu yêu Mà sao tưởng đến vẫn luôn nhiều Bên đường lặng lẽ chờ em bước Ngõ phố âm thầm đợi dáng trêu Trải mấy mùa hoa sầu giã biệt Chằm bao nỗi nhớ chạnh mưa chiều Gầy nghiên lối cũ ai còn đứng? Xỏa tóc cho hồn lỡ mộng phiêu Thu Nhớ Tôi nhớ có lần em đi vắng. Mây chiều lẵng lặng chẳng buồn trôi, Rồi hoàng hôn phủ, chiều tắt nắng. Tôi ngồi đợi mãi,,, chỉ tôi thôi….! Tôi nhớ có lần em đến thăm, Mưa buồn nức nở, lạnh căm căm,,, Tiễn em đêm ấy,,, mưa sùi sụt,,, Đường ướt thênh thang, phố lặng thầm.. Tôi nhớ có lần em đi xa. Mấy ngày tôi đợi,,, đợi người ta,,,, Gió thu hiu hắt không buồn thổi,,, Mây hững hờ trôi,,, đêm thiết tha,,,,, Tôi nhớ từng giây phút hẹn hò, Nhớ mãi ngọt ngào ta trao cho,,,,, Cố nhân có biết trăm đêm nhớ, Là cả ngàn thương rối tợ vò,,,,?? Thu Về Nơi Ấy Thiếu Em Chiều hạ tàn anh đưa tiến em đi Giờ thu sang em vẫn chưa trở lại Có phải chăng nơi đó nhiều trở ngại Để thu buồn thăm thẳm cuối trời xanh Thu đã về sao em chẳng gặp anh Để mây đen giăng giăng đầy hối hả Để ngực anh phập phồng nghe rất lạ Người chông chênh rơi rớt mặn bờ môi Thu Và Nỗi Nhớ Dường như mỗi độ đón thu sang Chiều rơi bàng bạc… lá thu vàng Ngọn gió thu phong về man mác Là lúc thi nhân lại bàng hoàng… Vãng cảnh trời thu chỉ thêm sầu Lác đác cành trơ lá về đâu? Hoang liêu phủ kín màu rêu úa Mây trắng trùng dương sóng bạc đầu Tình thơ nuốt lệ cảnh chia xa Cám cảnh cô đơn buổi chiều tà Hoa xuân đã héo rơi thêm vắng Hạ cũng tàn phai tuổi đã già ! Quê Hương Tuổi Thơ Ôi nhớ quá tuổi thơ xa lắc Chập chững bước chân theo mẹ ra đồng Gốc rạ vàng lí lắc làm chông Cọng rơm khô phất cờ hồng khởi nghĩa. Chạy nhảy tung tăng nụ cười tròn trịa Rộn rã góc đồng, vang vọng cả chiều quê Nô đùa mệt nhoài nằm nghỉ bờ đê Ngắm đàn trâu già đang say mê gặm thêm → BÀI THƠ BỒI HỒI SẮC THU Tác giả Thanh Trần Sương mai níu cánh lá vàng Nửa đêm thu đến ngỡ ngàng xác ve Phượng hồng rực rỡ mùa hè Những ngày hạ nắng ..nhường nghe thu về Mùa thu neo đậu thôn quê Trải vàng thảm cỏ triền đê nương đồi Thu về vẽ nét em ngồi Ngày qua đêm tới bồi hồi trăng lên Mây hồng lặng lẽ nhường bên Gió như ngừng thổi bỏ quên chị Hằng Dập dìu sóng nước đêm trăng Sương rơi mờ ảo …nghe rằng thu sang. Ta Sẽ Là Người Khách Cuối Cùng Ta đâu nghĩ mùa thu buồn như vậy Hay tại mình nên trời cũng tuôn mưa Từng giọt, từng giọt thẫn thờ tiếc nuối Như tiễn ai đi, không về nữa bao giờ Thương là gì sao khó khăn đến thế Yêu là gì chắc chỉ để xa nhau Vẫn biết cuộc đời là sân ga nhỏ Cứ trông theo mải miết những chuyến tàu Đến bao giờ sẽ gặp người khách cuối? Ai cũng vội vàng chợt đến chợt đi Ta đến muộn lỡ làng sân ga vắng Đành “một mình làm cả cuộc chia ly” Thu Đã Về, Em Có Về Không ? Em có về cùng với mùa thu Mang lá vàng thả rơi hè phố Mang hương sữa thả vào từng cơn gió Đưa anh về với kỉ niệm xưa Em có về cùng với mùa thu Góc phố quen đôi lần hò hẹn Ly kem lạnh tan dần trong tay ấm Góc quán quen nhìn phố lên đèn Em có về cùng với mùa thu Mưa nhẹ bay vương trên mái tóc Anh đón em sau giờ tan học Bối rối chạm tay, chiếc ô nhỏ không vừa Những bài thơ 4 câu về mua thu ý nghĩa Những bài thơ 4 câu về mua thu ý nghĩa 1. Sang thu – Hữu Thỉnh Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về. Sông được lúc dềnh dàng Chim bắt đầu vội vã Có đám mây mùa hạ Vắt nửa mình sang thu Vẫn còn bao nhiêu nắng Đã vơi dần cơn mưa Sấm cũng bớt bất ngờ Trên hàng cây đứng tuổi 2. Khi thu rụng lá – Lưu Trọng Lư Em có bao giờ nói với anh Những câu tình tứ thuở ngày xanh, Khi thu rụng lá bên hè vắng Tiếng sáo ngân xa vắng trước mành. Em có bao giờ nghĩ tới anh Khi tay vin rũ lá trên cành? Cười chim cợt gió nào đâu biết Chua chát lòng anh biết mấy tình? Lòng anh như nước hồ thu lạnh, Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyện tà… Ngày tháng anh mong chầm chậm lại, Hững hờ em mặc tháng ngày qua… Mùa đông đến đón ở bên sông, Vội vã cô em đi lấy chồng Em có nhớ chăng ngày hạ thắm Tình anh lưu luyến một bên lòng? 3. Câu cá mùa thu – Thu điếu – Nguyễn Khuyến Câu cá mùa thu – Thu điếu Ao thu lạnh lẽ nước trong veo, Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo. Sóng biếc theo làn hơi gợn tí, Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo. Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt, Ngõ trúc quanh co khách vắng teo. Tựa gối, buông cần lâu chẳng được, Cá đâu đớp động dưới chân bèo. 4. Mùa thu tiễn em – Tế Hanh Em đi, trăng sắp độ tròn Mùa thu quá nửa, lá giòn khô cây Tiễn em trong cảnh thu này Lòng em muôn tiếng, sao đầy lặng im? Ta về, giữa khoảng trời đêm Vành trăng như thể mắt em soi đường. 5. Gió thu – Tản Đà Trận gió thu phong rụng lá vàng Lá rơi hàng xóm, lá bay sang Vàng bay mấy lá năm già nửa Hờ hững ai xui thiếp phụ chàng! Trận gió thu phong rụng lá hồng Lá bay sang tường bắc, lá sang đông Hồng bay mấy lá năm hồ hết Thơ thẩn kìa ai vẫn đứng không! 6. Tức cảnh chiều thu – Bà Huyện Thanh Quan Thánh thót tàu tiêu mấy hạt mưa, Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu sơ. Xanh om cổ thụ tròn xoe tán, Trắng xóa trường giang phẳng lặng tờ. Bầu dốc giang sơn, say chấp rượu, Túi lưng phong nguyệt, nặng vì thơ. Cho hay cảnh cũng ưa người nhỉ, Thấy cảnh ai mà chẳng ngẩn ngơ. 7. Tiếng thu – Lưu Trọng Lư Em không nghe mùa thu Dưới trăng mờ thổn thức? Em không nghe rạo rực Hình ảnh kẻ chính phu Trong lòng người cô phụ? Em không nghe rừng thu, Lá thu kêu xào xạc, Con nai vàng ngơ ngác Đạp trên lá vàng khô? 8. Thu rơi từng cánh – Nguyễn Bính Mùa thu hoa cúc lại tàn Thuyền ai buộc mãi bên làn cây cong! Người về để lại phòng không Thu rời từng cánh cho lòng nhớ thương. Có người cung nữ họ Vương Lên lầu nhìn dải sông Hương nhớ nhà. 9. Anh ghét mùa thu – Nguyễn Minh Dũng Bốn mùa. Anh “ghét nhất” mùa thu Lá rụng nhiều hơn, lối sương mù Rồi mưa, lại nắng, hờn ghen chín Người rẽ về đâu trong giấc mơ. Vẫn say. Say đắm những hòng hôn Để ngõ cho thu khỏa điếng hồn Dìu nhánh trăng gầy xuyên cánh mộng Biết có ngây khờ… Hoang vắng hơn? 10. Cảm xúc mùa thu – Hương Nam Thu về cành lá nghiêng chao, Mang theo nỗi nhớ xuyến xao vào lòng. Thu về nhớ cốm làng Vòng, Nhớ hương hoa sữa nhớ bông cúc vàng. Thu về ta nhớ đến nàng, Gió heo may thổi ta càng nhớ thêm. Thu về cho nắng nhẹ êm, Trời xanh biêng biếc mây mềm nhẹ bay. Thu về khao khát đắm say, Được quay lại tuổi thơ ngây ngày rằm. Thu về để đón chị Hằng, Ngắm sư tử múa ngắm trăng ngoài trời. Thu về tuyệt lắm bạn ơi, Hãy cùng tận hưởng tiết trời mùa thu. 11. Thu rừng – Huy cận Bỗng dưng buồn bã không gian, Mây bay lũng thấp giăng màn âm u. Nai cao gót lẫn trong mù Xuống rừng nẻo thuộc nhìn thu mới về. Sắc trời trôi nhạt dưới khe, Chim đi lá rụng, cành nghe lạnh lùng. Sầu thu lên vút, song song Với cây hiu quạnh, với lòng quạnh hiu. Non xanh ngây cả buồn chiều, Nhân gian e cũng tiêu điều dưới kia. 12. Đây mùa thu tới – Xuân Diệu Đây mùa thu tới Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, Tóc buồn buông xuống lệ hàng ngàn Đây mùa thu tới – mùa thu tới Với áo mơ phai dệt lá vàng. Hơn một loài hoa đã rụng cành Trong vườn sắc đỏ giữa màu xanh Những luồng run rẩy rung rinh lá Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh. Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ Non xa khởi sự nhạt sương mờ Đã nghe rét mướt luồn trong gió Đã vắng người sang những chuyến đò. Mây vẫn từng không chim bay đi, Khí trời u uất hận chia ly. Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì. 13. Sang thu – Anh Thơ Gió may nổi bờ tre buồn xao xác! Trên ao bèo tàn lụi nước trong mây Hoa mướp rụng từng đóa vàng rải rác Lũ chuồn chuồn nhớ nắng ngẩn ngơ bay. Trên đe cỏ dựt diều sa đứt sợi, Gã mục đồng chán nản lắng tai nghe Trong thông xóm hóa vàng nghi ngút khói Gió vang âm tiếng trống cúng ra hè. 14. Thu – Xuân Diệu Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu Nắng nhỏ bâng khuân chiều lỡ thì Hư vô bóng khói trên đầy hạnh Cành biếc run run chân ý nhi. Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa, Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà. Buồn ở sông xanh nghe đã lại, Mơ hồ trong một tiếng chim qua. Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm, Hây hây thục nữ mắt như thuyền. Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu, Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên. 15. Cuối thu – Hàn Mặc Tử Lụa trời ai dệt với ai căng, Ai thả chim bay đến Quảng Hàn. Và ai gánh máu đi trên tuyết, Mảnh áo da cừu ngắm nở nang. Mây vẽ hằng hà sa số lệ, Là nguồn ly biệt giữa cô đơn. Sao không tô điểm nên sương khói, Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn. Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ, Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ. Cây gì mảnh mảnh run cầm cập, Điềm báo thu vàng gầy xác xơ. Thu héo nấc thành những tiếng khô. Một vì sao lạ mọc phương mô? Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ? Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ? 16. Thu Vũ – Mưa thu – Hồ Xuân Hương Trời cách mây mù thảm chả xanh, Mưa thu sân vắng giọt buồn tanh. Đầu cành cây héo châu dài vắn, Trên lá tiêu vàng tiếng chậm thanh. Hát dứt đê mê mơ vạn dặm, Sầu giăng quạnh quẽ nỗi năm canh. Khuê sâu rất khổ mày hoa ấy, Vẻ mặt buồn thương vẽ chẳng thành. Những bài thơ 4 câu về mua thu sâu sắc Những bài thơ 4 câu về mua thu sâu sắc 1. Thơ Sang Thu Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về Sông được lúc dềnh dàng Chim bắt đầu vội vã Có đám mây mùa hạ Vắt nửa mình sang thu Vẫn còn bao nhiêu nắng Đã vơi dần cơn mưa Sấm cũng bớt bất ngờ Trên hàng cây đứng tuổi. Tác giả Hữu Thỉnh 2. Thơ Mùa Thu Ơi Ừ nhỉ… Mùa Thu rồi Lá vàng tóc em tôi Ngược dòng thơ năm ấy Lòng xao xuyến bồi hồi Mùa Thu qua hồn tôi Như tình qua ngõ tối Hơi thở nghe vồi vội sầu dâng tím làn môi Toà lâu đài xa xôi Chưa hẳn là đã mất Bao đắng cay chớp giật Có thể bật thành người Trái tim anh còn lửa Và giông bão cuộc đời Trong tay em còn sóng Lùa dần về biển khơi… Mùa Thu ơi…chơi vơi … Tác giả Vũ Kim Thanh 3. Thơ Thu Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu; Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì. Hư vô bóng khói trên đầu hạnh; Cành biếc run run chân ý nhi. Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa, Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà. Buồn ở sông xanh nghe đã lại, Mơ hồ trong một tiếng chim qua. Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm, Hây hây thục nữ mắt như thuyền. Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu, Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên. Tác giả Xuân Diệu 4. Thơ Tiếng Thu Em không nghe mùa thu Dưới trăng mờ thổn thức? Em không nghe rạo rực Hình ảnh kẻ chinh phu Trong lòng người cô phụ? Em không nghe rừng thu Lá thu kêu xào xạc Con nai vàng ngơ ngác Đạp trên lá vàng khô? Thơ Trái tim mùa thu Bởi quả tim chia hai phần phải, trái Em ở đâu mà tim nhói đau hoài Trước mùa thu đành lựa lời nói dối Những buổi chờ giọt gõ suốt trên vai Nên tim vốn chứa trăm nghìn kiểu đập Người thoáng qua tim loạn nhịp mưa rơi Dáng khuất nẻo tim gầy như áp thấp Đến thu nào tim sẽ một lần ngơi? Tác giả Đào Công Điện 5. Thơ Mùa Thu Tóc Rối Một mùa thu tóc rối Còn hoài trên môi em Khi anh đến cạnh bên Nâng cằm rồi chạm khẽ Một mùa thu thật nhẹ Chim lượn cánh bên hồ Hoàng hôn chẳng buồn nhô Chiều nghiêng nghiêng tĩnh lặng Một mùa thu nhạt nắng Lá đổ ngập con đường Nhuộm khoảng trời yêu thương Bằng màu vàng tinh khiết Một mùa thu mải miết Đuổi theo một mùa thu Anh đi xa biền biệt Giăng mắt thu mịt mù Hồn thu nay ở lại Trên năm nhánh tay thon Đưa tình vào dĩ vãng Thu chết trong mỏi mòn Tác giả Đỗ Ngọc 6. Thơ Thu Điếu Ao thu lạnh lẽo nước trong veo, Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo. Sóng biếc theo làn hơi gợn tí, Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo. Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt, Ngõ trúc quanh co khách vắng teo. Tựa gối, buông cần lâu chẳng được, Cá đâu đớp động dưới chân bèo. Tác giả Nguyễn Khuyến 7. Thơ Thu Hôm qua thu mới về, Với một cành hoa gãy. Sương nặng gieo đầu tre, Lạnh tràn theo gió đẩy. Thu tới trong vườn bên, Ngợ ngàng màu cúc mới. Đêm qua bên láng giềng, Êm tựa nhàn, thu tới. Cô gái nhỏ thung dung, Qua miếng vườn hoa nhỏ. Đất nằm im dưới cỏ, Hoa tạ màu nhớ nhung. Tác giả Huy Cận Những bài thơ 4 câu về mua thu tình cảm Những bài thơ 4 câu về mua thu tình cảm Đừng buồn em nhé Em có nghe tiếng lòng nức nở Và nỗi buồn rạn vỡ trong tim? Xa rồi tăm cá, bóng chim Chia tay ngày ấy biết tìm nơi đâu? Thu đã về mưa ngâu ập tới Tình cô đơn vời vợi cách xa…! Đêm khuya dưới ánh trăng ngà Nhớ em tha thiết xót xa trong lòng! Nơi xa ấy em mong ngóng đợi Chờ cuối thu mình mới gặp nhau Cây xanh thay lá đổi màu Còn ta mòn mỏi nát nhàu ruột gan. Trong xa cách ngập tràn thương nhớ Cho dù em có ở nơi đâu ! Trăng kia dẫu có bạc màu Lòng anh mãi mãi ghi sâu nghĩa tình. Đêm dài có lúc bình minh Đời ta mãi mãi ấm tình trong nhau. Thu buồn Lặng nhìn những chiếc lá rơi Bỗng nhiên thấy nhớ một nơi đã về Ừ thì chẳng nghĩa phu thê Nhưng nào quên được lời thề hôm nao. Gió vờn mây trắng trên cao Hanh hao nhẹ thổi chênh chao nỗi lòng Thu à! Có thấy gì không ? Sao buông mấy vạt nắng hồng nhạt phai… Chiều buồn tím tận chân mây Làm cong lọn nhớ mi gầy dõi theo Giật mình nhìn ánh trăng treo Khuyết đi một nửa thả neo mạn thuyền. Thôi thì nợ chẳng cùng duyên Đành chung chịu một nỗi niềm mất nhau Chia tay từ đó rất lâu Thêm mùa thu nữa tóc màu điểm phai? Tiếc lá thu tàn Hết mùa rồi chiếc lá cũng tàn phai Chiều thu cuối cuốn bay theo làn gió Sầu rưng rức khi đông vừa chạm ngõ Lời thơ buồn vàng võ những hoài mong. Giao mùa rồi anh nơi đó thấy không? Có buốt giá cõi lòng đêm thao thức Những suy tư có làm tim day dứt Khi dư hương lẩn khuất giữa canh trường. Thu theo người dang dở cả mùa thương Khung trời cũ vầng dương giờ tắt lịm Khơi tro tàn tìm lại từng kỷ niệm Thầm dối lòng ước nguyện vẫn còn đây. Mây của trời sẽ cùng gió xa bay Đường nhân thế lạc loài đôi chân nhỏ Dấu hài xưa ẩn mình trong lớp cỏ Như nhắc người còn đó một thời yêu. Khu vườn tình giờ hoang phế cô liêu Cây cằn cỗi tiêu điều trong buốt giá Cành run rẩy luyến thương từng xác lá Gió trở mùa chia ngã mộng ngày xanh. Tiếc lá thu tàn…hay tiếc nuối tình anh… Khóc mùa thu chết Gom lá khô vùi thu vào huyệt lạnh Đêm tủi sầu cô quạnh chít khăn tang Mảnh duyên thừa ở đợ ải trần gian Đông buốt giá lỡ làng bao ước vọng. Chuyện ngày xưa bây giờ là ảo mộng Sẽ tan theo gió lộng bóng mây trôi Vầng trăng nghiêng về miền nhớ xa xôi Cho ký ức mồ côi nằm thao thức. Ngọn sầu đông sầu đâu dâng chất ngất Bóng hình quen ẩn khuất bụi thời gian Soi gương đời héo hắt mảnh dung nhan Thu lịm chết dở dang mùa thương cũ. Đáy mộ sâu lời thơ buồn héo rủ Níu dư hương ấp ủ chút tàn phai Trả lại người tình một thoáng xa bay Đường nhân thế đọa đày câu duyên kiếp. Thu đã chết trong âm thầm nuối tiếc Lời di ngôn rên xiết lối rêu phong Gió thì thầm hát khúc hát sầu đông Cho nỗi nhớ mênh mông vùng kỷ niệm. Lệ tràn mi lửa tình đành tắt lịm Tiếng kinh cầu tiễn biệt một mùa thơ. Mùa thu và nỗi nhớ Đã bao lần em tự hỏi vu vơ Anh nghĩ gì sao hồn thơ hờn lẫy Thu ngày xưa vẫn dễ thương vậy đấy Kỷ niệm nào xao xuyến trái tim anh Nhớ không anh thủa xưa ấy xa xanh Thu nhớ ai để hanh vàng sắc lá Bản tình ca khúc giao mùa lạ quá Mắt mơ màng nghe điệp khúc đầu đông Trời chuyển mùa xao xác cả dòng sông Bao yêu thương cháy hồng con tim nhỏ Lời yêu xưa cùng những đêm trăng tỏ Vòng tay nào tha thiết gọi yêu thương Em và thu như dạ lý ngát hương Mình trao nhau lời yêu thương trìu mến Thu và em luôn mong chờ anh đến Mắt em buồn lặng lẽ đợi xa xăm Viết tặng anh những tình khúc ngàn năm Nắm tay em mình cùng nhau dạo bước Ở ngoài kia trời xanh như mộng ước Em trở về hong lại những vần thơ Mùa thu trong mưa Ta viết về mùa thu Mùa thu về trong mưa Ta viết trong nỗi nhớ Nỗi nhớ người thương xưa Ta lắng nghe hơi thở Hơi thở đón trung thu Ta nghe từng nhip đập Trái tim yêu bốn mùa Em – mùa thu – nỗi nhớ Có tất cả trong mưa Gom dấu yêu kỷ niệm Thổn thức tình nên thơ Thế Là Mùa Thu Tháng Tám về một cơn gió heo may Con đường vắng hoa mỗi ngày vẫn nở Chỉ lá vàng một chiếc bay trong ngõ Ta hiểu rằng thế là có mùa thu Trong công viên vọng một tiếng chim gù Mặt hồ nước cũng hình như xanh lắm Ngọn gió chiều bồng bềnh trôi xa thẳm Không gian mờ văng vẳng tiếng chuông ngân Góc phố nào ai rộn rã bước chân Ai đứng đợi, ai tần ngần ánh mắt Mùa thu về để nắng vàng như mật Mùa thu về, em cất rượu tình say. Mùa Thu Và Em Có mùa Thu nào, vừa qua trước ngõ Trong từng cơn gió nồng nàn heo may Sắc Thu vàng ươm trên màu hoa cỏ Những chiếc lá vàng dịu nhẹ bay bay! Có mùa Thu nào mà say đến thế!? Trên từng góc phố, nắng vàng nghiêng nghiêng Em bước qua tôi… mắt tình ngạo nghễ Ta thấy như mình bất chợt thôi miên! Mùa Thu du dương, giữa miền êm ả Mùa Thu nhẹ nhàng, mát lạ tinh khôi Mùa Thu và em, tim ta rộn rã Mùa Thu tuyệt vời, rơi giữa dòng trôi! Ta thấy bên ta, đất trời tinh khiết Em còn luyến tiếc mùa Hạ bâng quơ Đôi mắt u tình, nhìn Thu tha thiết Để cảm xúc đầy ta viết bài thơ! Những bài thơ 4 câu về mua thu bình yên Những bài thơ 4 câu về mua thu bình yên 1, Chờ Cánh Thiên Di Khi chiều về thăm thẳm cuối trời xanh Mây tim tím giăng giăng đầy hối hả Lồng ngực đập phập phồng nghe rất lạ Hồn chông chênh rơi rớt nỗi mặn mà Ngày hôm ấy phố thẫn thờ trông ngóng Hạ lạnh lùng mưa tiễn bước em đi Thu dằng dặc một trời vàng võ khóc Gió nặng nề xao xuyến cánh thiên di Từ ngày ấy sầu đằng đẵng nghìn thu Bóng chiều loang in sương khói mịt mù Ta ngơ ngác một hồn thu xơ xác Tình liêu xiêu mỏi rũ sợi yêu rung Để chiều nay tơ nắng rớt rơi đây Giữa mênh mông thương nhớ rụng vơi đầy Bóng hoàng hôn ngại ngần thôi ráng đỏ Đã muộn màng… giữ lấy… cánh chim bay… Huỳnh Minh Nhật 2, Phố Thu Phố đứng rầu rầu khóc chiều sang Hoàng hôn lớp lớp phủ lá vàng Tôi về phố cũ thưa thưa vắng Xơ xác bên lề vạt nắng hoang Tôi vẫn về đây mỗi ngày ngày Tháng tháng trả về những hôm nay Thời gian xuôi ngược mênh mông quá Năm tháng ưu tư nỗi một ngày Tôi về, thu đến, phố đơn côi Nỗi niềm đơn chiếc xác lá rơi Thăm thẳm chân mây sầu lặng lẽ Hoàng hôn nắng đổ rợp rợp trời Tôi đứng đợi gì? Nhớ nhớ ai? Chiều nghiêng nghiêng bước bóng chạy dài Ửng vầng mây tím buồn vô cớ! Nghe mùa thu về rơi trên vai… Khói thuốc rơi đầy dáng chiều mơ! Nửa nhớ nửa quên, gót hững hờ Góc phố tôi qua chầm chậm lại Như ngắm anh chàng đứng làm thơ. Ôi thu đợi chờ, thu ước ao “Người ấy về đây khép áo chào” Duyên dáng làm sao, mùa thu nhỉ? Mới nghĩ thôi mà tim xôn xao! Huỳnh Minh Nhật 3, Tôi Về Phố Cũ Cùng Thu Tôi trở về con phố cũ hoàng hôn Qua góc quán liêu xiêu gầy xác lá Phố thân quen bỗng bây chừ xa lạ Có lạc không? Hay thiếu một điều gì… Tôi về đây nghe phố hát thầm thì Mồi điếu thuốc chân tìm trong hoang hoải Chiều hò hẹn mơ dấu thời vụng dại Kỷ niệm nào xa ngái những mùa qua Gió dạt dào gọi mãi bóng hình xa Trời trở lạnh mưa rạt rào khắp lối Giọt lệ đầy thấm mòn trên mái ngói Hóa rêu xanh phong kín gót chân sầu Tôi trở về mà chẳng thấy người đâu Hay đã lỡ mối tình duyên một thuở Mắt ai rưng màu hoa tim tím nhớ Có thương người mòn mỏi đứng chờ mong? Tôi về đây dư hương giấu trong lòng Thu kín lối, phố chuyển mình như thể Độ tan tầm người ta đông như thế Ấy vậy mà… vẫn thiếu một bàn chân… Huỳnh Minh Nhật 4, Và Em Là Thu! Em là thu đó, em biết chăng? Hoàng hôn nắng đổ bóng chiều giăng Thu chết ngả nghiêng trên làn tóc Em đứng trông theo lá úa vàng Em là thu đó, em biết không? Là nỗi tình thu của nhớ mong Đứng lên em hỡi gom thu lại Đừng để mùa đông nhỏ lệ hồng Tôi thấy gió sầu của chia ly Em có đưa tay cố ôm ghì ? Gió đông đến rồi! Đừng bỡ ngỡ Xin giữ trong lòng trái tim si Em là mùa thu, em là thu Em là mong nhớ của tình ai Đừng sang đông nhé! Em – thu hỡi! Để vương chút nắng ngõ hồn dài.. Và em là thu, em là thu! Huỳnh Minh Nhật 5, Nắng Chiều Có phải mắt em trong chiều biếc Cho anh thương nhớ ngẩn ngơ lòng Sợi nắng hoàng hôn vương mái tóc Buông chùng tơ liễu giữa thu không Thuở ấy giấu lòng một tiếng thương Ôm ấp mộng mơ cõi miên trường Ngoài hiên lá đổ chờ trăng sáng Khe phòng trăn trở một niềm vương Mùa đến mùa đi mùa lại qua Thu qua thu lại thu đi xa Xác xơ cành lá, xơ xác phố Niềm nỗi riêng mang vẫn mặn mà Bên ấy chiều nay có vui không? Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng hồng Nhớ chăng một người thời xa đó? Buồn nắng buồn mưa mãi chờ trông Huỳnh Minh Nhật 6, Ghé Về Phố Cũ Ta ghé ngang một chiều phố cũ Hoàng hôn buồn vàng võ chân rêu Tiếng gió gọi mơ hồ xào xạc Dư hương xưa chợt vướng ngang chiều Phố thân quen bây chừ xa lạ Ta loay hoay đợi phố lên đèn Rằng hôm nay mưa không tầm tã Hay bên đời thiếu dấu chân quen? Này yêu dấu buổi đầu tím nhớ Thành phố sầu lạc lõng sương thu Và tâm hồn ướt mềm sỏi đá Đã tan tành khúc nhạc tình ru Phố buồn lắm buồn không kể xiết Bóng dòng người giết bóng đời ta Ta thương nhớ ai về ai biết Phố ồn ào cùng gió phôi pha Tìm đâu đây một thời yêu dấu Trót chia lìa tan cõi hư không Tìm đâu đây một thời để nhớ Đã bao ngày mỏi mắt chờ trông Mỗi lần về ghé ngang phố cũ Lối em về phong kín mưa giăng? Hay cuối đường có ai đứng đợi Em đi về quên một mùa trăng! Huỳnh Minh Nhật 7, Tôi Có Một Mùa Thu Tự bao giờ ta có một mùa thu Mãi cháy nồng màu u sầu vàng võ Lá hoài rơi trong mấy chiều trở gió Nắng thu tàn xào xạc dưới hiên xa Thu vội vàng in dấu bước em sang Ngày em đi lối hoang tàn lá đổ Mấy năm trôi thu rơi hoài trên phố Em trong thu nên thu hóa mặn mà Duyên yêu chết, người đi, tim băng giá Tình quên ta nhưng thu lại bên ta Người đời bảo xuân rũ cánh chiều qua Hạ ngơ ngác buông cơn mưa rào rạc Mà trong ta tiếng lòng thu xơ xác Vẫn vọng vang lịm tím cả trời chiều Ở nơi này mùa gợi nhớ em ơi Khói thuốc buông đưa hoàng hôn vào tối Mùa còn xanh nhưng thu ta rơi vội Đưa hồn thơ vào cõi lặng nhạt nhòa… Huỳnh Minh Nhật 8, Xôn Xao Mùa Thu Chiều buồn loang tím cuối đường mây Lác đác yêu thương rụng vơi đầy Ve tấu khúc sầu nghe não ruột Sương hòa khói thuốc lạnh lùng bay Ai về đường ai thời gian trôi Dư hương phảng phất mặn bờ môi Người ơi lối cũ buồn hiu hắt Bạc trắng tình duyên thuở xa rồi Ta trốn vào nhau trái tim đau Để một mùa thu phải nát nhàu Nhẹ nhàng em giết mùa thu chết Nắng đẹp chiều xưa đã phai màu Chiều nay làn tóc phủ trời mây Và em biền biệt chẳng còn đây Dõi mắt xa xăm chờ mưa xuống Nắng buồn vẫn khóc cuối trời tây Từ ấy em về phương trời nao? Chẳng có cho nhau cái vẫy chào Mỗi lúc tiếng lòng vương chân bước Có nghe mùa thu đang xôn xao? Huỳnh Minh Nhật Trên đây là những bài thơ 4 câu về mùa thu hay và lắng đọng do đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Hy vọng rằng các bạn sẽ yêu thích những vần thơ này khi mùa thu sang nhé. Chúc bạn có được những giây phút vui vẻ và tận hưởng một mùa thu đúng nghĩa. XÁC ĐỊNH CHỦ NGỮ, VỊ NGỮ, TRẠNG NGỮ TRONG CÂU1. Qua khe dậu, ló ra mấy quả đỏ Những tàu lá chuối vàng ối xoã xuống như những đuôi áo, vạt Ngày qua, trong sương thu ẩm ướt vào mưa rây bụi mùa đông, những chùm hoa khép miệng bắt đầu kết Sự sống cứ tiếp tục trong âm thầm, hoa thảo quả nảy dưới gốc gây kín đáo và lặng Đảo xa tím pha Rồi thì cả một bãi vông lại bừng lên, đỏ gay đỏ gắt suốt cả tháng Dưới bóng tre của ngàn xưa, thấp thoáng một mái chùa cổ Hoa móng rồng bụ bẫm như mùi mít chín ở góc vườn nhà ông Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lí đó không bao giờ thay Tôi rảo bước và truyền đơn cứ từ từ rơi Chiều chiều, trên triền đê, đám trẻ mục đồng chúng tôi thả Tiếng cười nói ồn Hoa lá, quả chín, những vạt nấm ẩm ướt và con suối chảy thầm dưới chân đua nhau toả mùi Sau tiếng chuông chùa, mặt trăng đã nhỏ lại, sáng vằng Dưới ánh trăng, dòng sông sáng rực lên, những con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào hai bờ Ánh trăng trong chảy khắp cành cây kẽ lá, tràn ngập con đường trắng Cái hình ảnh trong tôi về cô, đến bây giờ, vẫn còn rõ Ngày tháng đi thật chậm mà cũng thật Đứng bên đó, Bé trông thấy con đò, xóm chợ, rặng trâm bầu và cả những nơi ba má Bé đang đánh Một bác giun bò đụng chân nó mát lạnh hay một chú dế rúc rích cũng khiến nó giật mình, sẵn sàng tụt xuống hố Những con bọ nẹt béo núc, mình đầy lông lá giữ tợn bám đầy các cành Trưa, nước biển xanh lơ và khi chiều tà, biển đổi sang màu xanh Trên nền cát trắng tinh, nơi ngực cô Mai tì xuống đón đường bay của giặc, mọc lên những bông hoa Từ phía chân trời, trong làn sương mù, mặt trời buổi sớm đang từ từ mọc l25. Giữa đồng bằng xanh ngắt lúa xuân, con sông Nậm Rốm trắng sáng có khúc ngoằn ngoèo, có khúc trườn Rải rác khắp thung lũng, tiếng gà gáy râm Ngoài đường, tiếng mưa rơi lộp độp, tiếng chân người chạy lép Trong sương tối mịt mùng, trên dòng sông mênh mông, chiếc xuồng của má Bảy chở thương binh lặng lẽ xuôi Sống trên cái đất mà ngày xưa, dưới sông "cá sấu cản trước mũi thuyền", trên cạn "hổ rình xem hát" này, con người phải thông minh và giàu nghị Buổi sáng, ngược hướng chúng bay đi tìm ăn và buổi chiều theo hướng chúng bay về ổ, con thuyền sẽ tới được Mỗi lần Tết đến, đứng trước những cái chiếu bày tranh làng Hồ giải trên các lề phố Hà Nội, lòng tôi thấm thía một nỗi biết ơn đối với những người nghệ sĩ tạo hình của nhân Hồi còn đi học, Hải rất say mê âm Học quả là khó khăn vất Tiếng cá quẫy tũng toẵng xôn xao quanh mạn Những chú gà nhỏ như những hòn tơ lăn tròn trên bãi Sau những cơn mưa xuân, một màu xanh non ngọt ngào, thơm mát trải ra mênh mông trên khắp các sườn Đứng trên mui vững chắc của chiếc xuồng máy, người nhanh tay có thể với lên hái được những trái cây trĩu xuống từ hai phía Cù Khoảng gần trưa, khi sương tan, đấy là khi chợ náo nhiệt Cây chuối cũng ngủ, tàu lá lặng đi như tiếp vào trong Đột ngột và mau lẹ, bọ vẹ ráng hết sức cong người chồm lên cái xác của mình, bám chặt lấy vỏ cây, rút nốt đôi cánh mềm ra khỏi xác Cây gạo chấm dứt những ngày tưng bừng ồn ã, lại trở về với dáng vẻ xanh mát trầm tư; cây đứng im cao lớn, hiền lành, làm tiêu cho những con đò cập bến và những đứa con về thăm quê Chiếc lá thoáng tròng trành, chú nhái bén loay hoay cố giữ thăng bằng rồi chiếc thuyền đỏ thắm lặng lẽ xuôi Mấy con chim chào mào từ hốc cây nào đó bay ra hót râm Trong im ắng, hương vườn thơm thoảng bắt đầu rón rén bước ra, và tung tăng trong ngọn gió nhẹ, nhảy trên cỏ, trườn theo những thân Chiều nào cũng vậy, con chim hoạ mi không biết từ phương nào bay đến đậu trong bụi tầm xuân ở vườn nhà tôi mà Cho nên những buổi chiều tiếng hót có khi êm đềm, có khi rộn rã, như một điệu đàn trong bóng xế mà âm thanh vang mãi trong tĩnh mịch, tưởng như làm rung động lớp sương lạnh mờ mờ rủ xuống cỏ Về mùa xuân, khi mưa phùn và sướng sớm lẫn vào nhau không phân biệt được thì cây gạo ngoài cổng chùa, lối vào chợ quê bắt đầu bật ra những chiếc hoa đỏ Giữa lúc Nhĩ đang nhìn thấy trong tưởng tượng chính mình trong tấm áo màu xanh trứng sáo và chiếc mũ nan rộng vành, như một nhà thám hiểm đang chậm rãi đặt từng bước chân lên cái mặt đất dấp dính phù sa – chợt sau lưng có tiếng ho, Nhĩ quay Sau 80 năm giời làm nô lệ làm cho nước nhà bị yếu hèn, ngày nay chúng ta cần phải xây dựng lại cơ đồ mà tổ tiên đã để lại cho chúng ta, làm sao cho chúng ta theo kịp các nước khác trên hoàn Mùa thu, gió thổi mây bay về phía cửa sông, mặt nước phía dưới cầu Tràng Tiền đen sẫm lại, trong khi phía trên này lên mãi gần Kim Long, mặt sông sáng màu ngọc lam in những vệt mây hồng rực rỡ của trời Phố ít người, con đường ven sông như dài thêm ra dưới vòm lá xanh của hai hàngcây52. Phía bên sông,xóm Cồn Hến nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng tre Đâu đó, từ sau khúc quanh vắng lặng của dòng sông, tiếng lanh canh của thuyền chài gỡ những mẻ cá cuối cùng truyền đi trên mặt nước khiến mặt sông nghe như rộng Và khi dãy đèn bên đường bắt đầu thắp lên những quả đèn tím nhạt, chuyển dần sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bung ra trong màu trắng soi rõ mặt người qua lại thì khoảnh khắc yên tĩnh của buổi chiều cũng chấm Giữa những đám mây xám đục,vòm trời hiện ra như những khoảng vực xanh vòi Một vài giọt mưa loáng thoáng rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xoã ngang vai của Thuỷ; những sợi cỏ đẫm nước lùa vào dép Thuỷ làm bàn chân nhỏ bé của em ướt Người trong làng gánh lên phố những gánh rau thơm, những bẹ cải sớm và những bó hoa huệ trắng Bầy sáo cánh đen mỏ vàng chấp chới liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành định giúp mik vsmik cảm ơn

tựa như gió mùa thu bay qua song cửa